TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 799

Chương 799: Cho hắn ba ngày

Nhìn tên sát thủ ngã dưới đất, tay che ở phần dưới, mặt đầy vẻ đau khổ, Khương Vy Nhan đứng dậy, nhanh chóng chạy đến trước Tiêu Chính Văn, nói một cách yếu ớt: “Chồng ơi, em…

em sẽ không đá chết anh ta chứ?”

Tiêu Chính Văn liếc nhìn bộ dạng của tên sát thủ, mỉm cười hờ hững, xoa đầu Khương Vy Nhan rồi nói: “Không sao, đá chết thì coi như anh ta đáng chết!”

Lúc này Khương Vy Nhan mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó Tiêu Chính Văn bước lên trước một bước, mắt nhìn xuống tên sát thủ trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Nói đi, ai phái bọn mày đến, nói ra có lẽ mày còn có thể sống tiếp”.

Lúc này mặt tên sát thủ đầy vẻ đau khổ, cảm nhận được sát khí ngút trời trên người Tiêu Chính Văn.

Hắn biết, mình không nói thì chắc chắn sẽ chết ở đây.

Nhưng nếu nói thì hắn phản bội chủ thuê, cũng sẽ chết!

Tiêu Chính Văn ngồi xổm xuống, liếc nhìn tên sát thủ đang băn khoăn, lúc anh giơ tay lên, mấy cây kim châm đâm thẳng vào mấy huyệt vị trên người tên sát thủ.

Bỗng chốc, tên sát thủ gào thét một cách đau đớn thê thảm!

Giờ phút này hắn có cảm giác trong cơ thể mình dường như có mười nghìn con kiến đang gặm nhấm lục phủ ngũ tạng, vô cùng đau đớn, cực kỳ khó chịu!

“A a a! Đau quá! Đau quá đi! Cầu xin anh, mau dừng tay lại đi, tôi nói, tôi nói, tôi nói hết!”

Tên sát thủ căn bản không chịu nổi, chưa đến ba giây hắn đã che phần bụng đau đớn quỳ dưới đất, không ngừng dập đầu van xin!

Tiêu Chính Văn thản nhiên cười khẩy, thuận thế rút mấy cây kim châm ra.

Trong khoảnh khắc đó, toàn thân của tên sát thủ như quả bóng cao su xì hơi, nằm gục tê liệt trên mặt đất, mồ hôi toàn thân toát ra như tắm, sắc mặt mệt mỏi trắng bệch.

“Là… là thiếu tông chủ của Linh Khê Tông phải chúng tôi đến, anh ta nói chỉ cần giết anh, bắt cóc người phụ nữ kia thì chúng tôi có thể lấy mười triệu USD…”

Tên sát thủ ngã trên mặt đất, nói một cách yếu ớt.

Linh Khê Tông?

Nghe tên của tông môn này, sắc mặt Tiêu Chính Văn nhanh chóng trở nên vô cùng u ám!

Hay cho Linh Khê Tông, vậy mà lại dám để ý đến anh và Khương Vy Nhan!

Đúng là tự tìm đường chết!

Sau đó tên sát thủ bò dậy, toàn thân run rẩy quỳ trước mặt Tiêu Chính Văn, không ngừng dập đầu kêu la: “Đại ca, tôi sai rồi, tôi không nên nhận nhiệm vụ này, xin anh tha cho tôi, tha cho cái mạng nhỏ này của tôi đi…”

Tiêu Chính Văn đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chăm vào tên sát thủ đang quỳ trước mặt mình, nói với giọng điệu lạnh lùng: “Nếu hôm nay tôi không có thực lực thì sao? Vậy có phải tôi sẽ trở thành một cái xác, còn vợ tôi cũng sẽ chịu mọi sự sỉ nhục của các người không?”

Câu nói này khiến nhiệt độ xung quanh giảm thấp đến mức sắp đóng băng trong nháy mắt!

Có một vài người không thể nào tha thứ!

Khoảnh khắc đó, tên sát thủ như đã hiểu ra điều gì đó, bỗng dưng rút ra một con dao găm lóe sáng từ trong lòng ra, thốt lên tiếng gào thét: “Chết đi!”

Sau đó hắn dốc hết sức lực toàn thân đâm về phía Khương Vy Nhan ở bên cạnh!

Giây phút đó, hiển nhiên Khương Vy Nhan không kịp phản ứng.

Cô hét lên một tiếng chói tai, loạng choạng lùi về sau mấy bước!

Nhưng!

Lúc con dao găm đâm tới, có tiếng súng vang lên, một viên đạn xuyên thẳng giữa trán tên sát thủ, máu tươi tung tóe khắp nơi!

Chẳng mấy chốc!

Một đội binh lính được trang bị đầy đủ vũ trang xông vào, nhanh chóng khống chế biệt thự và xác chết ở sân cỏ bên ngoài!

Long Ngao cũng cất súng, bước nhanh xông vào, liếc nhìn tình hình bên trong biệt thự, quỳ một chân trước mặt Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan, cúi đầu tự trách: “Long Vương, là thuộc hạ không làm tròn bổn phận! Xin anh trách tội!”

Tiêu Chính Văn xoay người, thuận theo nhìn Long Ngao trước mặt đang quỳ dưới đất, hỏi với giọng lạnh lùng: “Cậu đã đi đâu?”

Không đợi Long Ngao giải thích, một đàn em phía sau anh ta đã nhanh chóng trả lời: “Báo cáo Long Vương, trước đó chúng tôi phát hiện một nhóm người có thế lực không rõ ở gần biệt thự, chúng tôi liền đuổi theo ra ngoài… không ngờ, đây lại là kế điệu hổ ly sơn…”

“Long Vương, chuyện này không liên quan đến Long Tôn – Long Ngao, là sơ suất của chúng tôi, muốn trách thì trách tội chúng tôi đi…”

“Đúng vậy, Long Vương…”

Một đám đàn em của điện Thần Long quỳ dưới đất, giải thích thay cho Long Ngao.

Nhưng Long Ngao lại giận dữ lạnh lùng nói: “Im miệng hết!”

Trong nháy mắt các anh em quỳ dưới đất ở phía sau đều im bặt.

Long Ngao cũng nhanh chóng nói với Tiêu Chính Văn: “Long Vương, không liên quan đến bọn họ, là tôi sơ suất, xin hãy trách tội!”

Chân mày Tiêu Chính Văn nhíu chặt, lạnh lùng nói: “Tất cả mọi người chống đẩy tại chỗ một nghìn cái! Long Ngao, ba nghìn cái!”

“Rõ!”

Long Ngao cất cao giọng trả lời, lập tức cúi người chống đẩy!

Những đàn em phía sau anh ta cũng nhanh chóng cúi người chống đẩy!

Một nghìn cái cho dù cường giả cấp bậc chiến thần quân vương cũng sẽ mệt đến mức thở không ra hơi.

Đừng nói là ba nghìn cái…

Nếu làm thì chẳng phải sẽ nằm liệt mấy ngày sao?

Khương Vy Nhan ở bên cạnh nhìn, kéo cánh tay Tiêu Chính Văn, không nhẫn tâm lắm, nhỏ giọng nói: “Chồng này, hay là bỏ đi, cũng không xảy ra chuyện gì, Long Ngao cũng không phải cố ý…”

Tiêu Chính Văn lắc đầu, nói với Khương Vy Nhan: “Em không hiểu, quy tắc chính là quy tắc, không thể vì cậu ấy là anh em vào sinh ra tử với anh thì có thể thay đổi”.

“Được rồi, em vào nghỉ ngơi trước đi”

Khương Vy Nhan bĩu môi, còn muốn nói gì đó, nhưng vừa đinh nói lại nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Chính Văn nên nuốt lời vào trong.

Suy nghĩ một hồi, cô chỉ đành xoay người rời khỏi đó.

Nửa tiếng sau, trên sân cỏ trong biệt thự, người của điện Thần Long mặc đồng phục đã nằm la liệt dưới đất.

Quân phục màu xanh sẫm trên người bọn họ là lấy từ quân khu Giang Trung, để che giấu thân phận.

Lúc này chỉ còn lại một mình Long Ngao đang chống đẩy.

Trán đầm đìa mồ hôi, toàn thân ướt đẫm.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây…

“2997!”

“2998!”

“2999!”

“3000!”

Khoảnh khắc chống đẩy xong, Long Ngao thở dài một hơi, nhanh chóng đứng dậy, cung kính đứng trước mặt Tiêu Chính Văn, hai cánh tay run rẩy!

“Long Vương! Ba nghìn cái chống đẩy, hoàn thành!”

Long Ngao cất cao giọng hô lớn.

Tiêu Chính Văn hờ hững liếc nhìn, nói: “Không được phép có lần sau!”

“Rõ!”

Long Ngao trả lời rồi nhanh chóng xoay người, chuẩn bị dẫn người rời đi.

“Đợi đã.”

Đột nhiên Tiêu Chính Văn gọi Long Ngao lại, giơ tay ném cho anh ta một lọ thuốc, hờ hững nói: “Thuốc mỡ tự tôi điều chế, có thể làm dịu cơn đau nhức cơ bắp, thoa cho các anh em!”

Long Ngao nhận lấy lọ thuốc kia, nhếch miệng để lộ ra hàm răng trắng, cười ngốc nghếch một hồi, nói: “Cám ơn Long Vương!”

Đàn em điện Thần Long xung quang cũng lập tức nhếch miệng, bật cười tự nhiên: “Cám ơn Long Vương!”

Cùng lúc này, bên phía hiệp hội y dược Giang Trung.

Mọi người đang đợi kết quả giám sát!

Đột nhiên cửa phòng họp bị đẩy mạnh ra, một tên vệ sĩ chạy vào, nói với Ninh Tinh Võ đang ngồi ở vị trí đầu: “Thiếu Tông Chủ, xảy ra chuyện rồi, mười sát thủ chúng ta phái toàn bộ đều chết hết!” Long Ngao hét lên.

Sau đó Tiêu Chính Văn nói: “Thay tôi chuyển lời đến Linh Khê Tông, cứ nói ba ngày sau tôi đích thân đến thăm tông môn! Bảo toàn thể trên dưới của Linh Khê Tông, toàn bộ quỳ ở cổng tông môn để đón tiếp! Nếu không quỳ, bản soái giết hết Linh Khê Tông! Khiến Linh Khê Tông biến mất khỏi Giang Trung!”

“Rõ!”

Nghe câu này, Ninh Tinh Võ lập tức đứng bật dậy, mặt đầy vẻ ngạc nhiên, hét lớn: “Cậu nói gì?

Toàn bộ đều chết hết sao? Mười sát thủ cấp bậc quân vương đấy! Kỹ thuật ám sát vô cùng xuất sắc! Còn có một xạ thủ bắn tỉa được thuê với giá cao! Đều chết hết rồi hả?”

Đọc truyện chữ Full