TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 819

Chương 819: Tiêu Chính Văn đã đạt tới cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương rồi sao?

Tất cả đều là chiến thần!

Đẳng cấp này có thể nói là khiến người khác hết sức kinh ngạc!

Chiến lực như vậy đủ để đánh gục lực lượng quân đội của rất nhiều nước.

Tiêu Chính Văn nhíu chặt mày hiện rõ sự lạnh lùng giữa hai hàng lông mày, ánh mắt cũng lóe lên tia sát khí.

Đám người này bỗng xuất hiện ở nơi cách biệt thự một con đường, hơn nữa còn chặn đường của anh, không nghĩ cũng biết bọn chúng muốn làm gì.

“Giết!”

Bọn chúng không hề do dự và lề mề, một người có thực lực mạnh nhất trong bốn chiến thần bốn sao trong hai mươi lăm chiến thần này lạnh lùng hô lên một chữ!

Ngay lập tức tám chiến thần huyền cấp hai sao và bảy chiến thần một sao bộc phát sát khí lạnh thấu xương lao đến chỗ Tiêu Chính Văn, mang theo khí thế long trời lở đất.

Nếu là người bình thường khi đối mặt với chiến lực như vậy thì không cần đối phương phải ra tay, chỉ khí thế này cũng đủ để áp chế đến mức không thể phản kháng!

Nhưng Tiêu Chính Văn đứng tại chỗ bình tĩnh hút thuốc, sau đó ngay lúc đối phương lao đến, anh bình tĩnh vứt đầu thuốc, nhấc chân giẫm nát, môi nhếch lên kiêu ngạo nói: “Nếu đã vậy thì chết hết ở đây đi!”

Dứt lời, Tiêu Chính Văn cũng ra tay!

Ngay lúc đó khí thế trên người anh bỗng bùng phát.

Anh giơ tay, hàng chục kim châm lóe lên ánh sáng chói mắt bắn ra như đạn.

Phập!

Ngay tức khắc mấy kim châm này đâm vào tim và chân tay của mười lăm chiến thần đang lao đến đó.

Sau đó mấy tiếng cộp cộp vang lên.

Mười lăm bóng người vừa nãy còn mang khí thế hừng hực, sát khí ngùn ngụt lao đến chỗ Tiêu Chính Văn bỗng ngã xuống đất, hai mắt trợn to, cả người toàn là máu, chết không nhắm mắt.

Chỉ trong phút chốc đã giải quyết mười lăm cường giả chiến thần!

Chiến lực khủng khiếp này khiến bốn chiến thần thiên cấp và sáu chiến thần huyền cấp còn lại phía sau đều cau mày, cả người toát ra hơi thở lạnh lẽo.

Quá đáng sợ!

Cách tấn công này quá khủng khiếp!

Lần này bọn chúng đến tập kích giết Tiêu Chính Văn đều là các cường giả chiến thần được chọn từ bốn gia tộc lớn.

Chiến lực này dù là một cường giả chủ soái cũng không chắc có thể đánh lại.

Bây giờ Tiêu Chính Văn chỉ cần giơ tay lên đã giải quyết được mười lăm cường giả chiến thần, quả thật quá kinh khủng.

Lúc này Tiêu Chính Văn bình thản sải từng bước đến chỗ mười cường giả chiến thần còn lại, ánh mắt hiện lên sự lạnh lẽo nói: “Nói đi, người đằng sau sai khiến các người là Xích Diệm Vương hay là nhà họ Viên?”

Sát khí lan tràn ra xung quanh!

Mười cường giả chiến thần còn lại liếc mắt nhìn nhau, sau đó rút vũ khí từ hông ra rồi lao đến giết Tiêu Chính Văn.

Không người bình thường nào có thể chịu được chiến lực của bốn chiến thần thiên cấp bốn sao và sáu chiến thần huyền cấp ba sao.

Dù có là một cường giả chủ soái huyền cấp hai sao hay là cường giả chủ soái địa cấp ba sao cũng không dám đối đầu.

Nhưng nhìn mười bóng người mang theo sát khí lao đến trước mặt, Tiêu Chính Văn nhếch môi nở nụ cười bất lực nói: “Nếu đã vậy thì tôi sẽ tiễn các người lên đường!”

Nói xong.

Bịch!

Hai chân Tiêu Chính Văn đạp mạnh xuống đất lao ra nghênh đón mười cường giả chiến thần đó.

“Ầm!”

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn dừng bước giơ nắm đấm lên, ra đòn với mười cường giả chiến thần trước mặt.

Cú đánh này có lực rất lớn, Tiêu Chính Văn phát huy được hoàn toàn cú đấm Trận Long Phục Hổ mà anh học được từ “Thiên Sơn Thư Lục”.

Đòn này như làm núi lở biển động, có sức công kích nổ cực lớn. Ngay lúc mười cường giả chiến thần còn cách Tiêu Chính Văn khoảng một cánh tay thì phát nổ.

“Ầm!”

Ngay lập tức, mười người bị sức công kích lớn đó làm cho văng xa mười mấy mét.

Bọn chúng đều văng ra, có người ngã xuống dất tạo ra một cái hố sâu, làm mặt đất nứt toác, có người đụng vào bức tường nhà gần đó làm nó đổ nát, có người lại đập người vào cây cột đèn gần đó, có thể cong thành chín mươi độ.

Tất cả bọn chúng đều phun ra một ngụm máu, ngực còn để lại một dấu vết nắm đấm khá đáng sợ, xương cũng bị gãy mười mấy cái, cả phần ngực đều lõm vào trong.

Giờ đây, hai mươi lăm cường giả chiến thần được bốn gia tộc lớn chọn ra đều bị tiêu diệt.

Lúc này Tiêu Chính Văn bình thản cất bước đi về phía một cường giả chiến thần thiên cấp bốn sao.

Đối phương vẫn chưa chết mà ngã xuống đất, miệng không ngừng phun ra máu, hoảng sợ nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn đang đi về phía mình, hắn liên tục dùng tay lết người về phía sau muốn chạy trốn.

Ngay lúc đó, hắn thật sự cảm thấy sợ hãi.

Người đàn ông trước mặt chính là một sát thần!

Chính là Tu La!

Đáng sợ quá!

Nhất là một đòn lúc nãy khiến hắn hoàn toàn không ngờ đến.

Cách ra đòn này đã vượt xa thực lực chủ soái sáu sao rồi.

Lúc này hắn nhìn Tiêu Chính Văn đang từng bước đi về phía mình, trong lòng đã cảm thấy hoảng sợ đến cùng cực, miệng lẩm bẩm nói: “Anh anh anh… anh không phải là chủ soái sáu sao! Anh đã đột phá khỏi giới hạn chủ soái! Anh là cường giả Thiên Vương ư?”

Tiêu Chính Văn đi đến trước mặt lạnh lùng nhìn xuống, lắc đầu nói: “Cường giả thiên vương/ Không, anh đoán sai rồi. Tôi vẫn chưa đạt đến cảnh giới Thiên Vương. Nếu muốn phân đinh thực lúc của tôi thì bây giờ có lẽ tôi là Bán Bộ Thiên Vương.”

Bán Bộ…Thiên Vương?

Cường giả chiến thần bốn sao còn sống đó nghe được mấy chữ này thì toàn thân mềm nhũn, ánh mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.

“Ha ha ha! Bán Bộ Thiên Vương, anh thế mà đã đột phá chủ soái sáu sao để đạt đến Bán Bộ Thiên Vương rồi…”

Cường giả chiến thần bốn sao bật cười thành tiếng, sau đó ho dữ dội phun ra máu nói: “Uổng công bốn gia tộc lớn tập hơn hai mươi lăm cường giả chiến thần để đánh gục anh… Nhưng ai mà ngờ chưa được bao lâu, anh đã đạt đến cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương…”

“Giết tôi đi!”

Cường giả chiến thần bốn sao nhắm mắt lại nói.

Hắn biết giờ mình chỉ có con đường chết!

Dù Tiêu Chính Văn không phải là Bán Bộ Thiên Vương mà chỉ là một chiến thần bình thường thì trong tình huống này cũng có thể giết chết hắn.

Huống gì trước khi đi bọn chúng đã biết vua Bắc Lương là người có thù tất báo.

Thế nhưng.

Ngoài dự đoán của cường giả chiến thần bốn sao còn sống đó, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn hắn nói: “Tôi vốn dĩ muốn giết anh nhưng giờ tôi thay đổi ý định rồi. Tôi muốn anh sống sót trở về chuyển lời cho đám người trong bốn gia tộc lớn, nếu họ muốn đối phó với tôi thì cứ việc ra tay. Nhưng tôi chân thành khuyên người của bốn gia tộc lớn là dù họ có phái bao nhiêu người đến, tôi cũng sẽ giết hết sạch. Hơn nữa tôi sẽ đích thân đến chỗ của bốn gia tộc lớn, hy vọng đến lúc đó họ đừng làm con rùa rụt cổ, cơn giận của tôi chắc chắn sẽ thiêu rụi bốn gia tộc lớn”.

Đọc truyện chữ Full