TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 824

Chương 824: Võ Thần Tông!

Võ Thí Thiên Lúc này sắc mặt ông Long bên cạnh nhanh chóng sa sầm, giữa hai đầu lông mày tỏa ra sát khí lạnh lùng!

Nhưng ông ta đã che giấu quá sâu luồng sát khí lạnh lùng này!

Kể cả Thiên Tử cũng không hề phát giác!

Ông ta cười nói: “Bán Bộ Thiên Vương, chủ soái Tiêu thật may mắn. Hoa Quốc hiện giờ ngoài gia chủ của bốn gia tộc lớn, mấy lão già mà bọn họ cung phụng trong tông miếu võ tông và mấy ông già của các môn phái khác, thì người trẻ tuổi như cậu có thể đạt được Bán Bộ Thiên Vương có không quá năm người!”

Nghe xong, Tiêu Chính Văn nhíu mày!

Nhân tài đạt tới Bán Bộ Thiên Vương lại nhiều như vậy sao?

Thiên Tử lại cười nói: “Ông Long, mặc dù nói như vậy nhưng Tiêu Chính Văn có thể đạt tới cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương ở độ tuổi này đã là chuyện đáng để chúc mừng rồi! Đừng quên cậu ấy xuất phát muộn! Chưa tới sáu năm! Cho dù hai thiên tài yêu quái bên Võ Thần Tông kia cũng không thăng cấp nhanh như Tiêu Chính Văn đâu!”

Nghe xong, ông Long hơi cúi người gật đầu nói: “Vâng, Thiên Tử nói đúng. Kể cả hai thiên tài yêu quái bên Võ Thần Tông có thăng cấp thế nào cũng không nhanh bằng chủ soái Tiêu. Sự tồn tại của chủ soái Tiêu đích thực có thể được xưng là thiên tài của đám yêu quái kia”.

Dứt lời, ông Long nghi hoặc nhìn Tiêu Chính Văn, không nhịn được mở miệng hỏi: “Chủ soái Tiêu, không biết cậu đột phá lên cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương có phải có liên quan tới cuốn “Thiên Sơn Thư Lục” của nhà họ Tiêu hay không?”

Tiêu Chính Văn nghe vậy liền nhíu mày, sau đó cười nói: “Đúng vậy, thời gian này tôi vẫn nghiên cứu mảnh giấy cũ của cuốn “Thiên Sơn Thư Lục”, đã học được rất nhiều thứ. Chẳng trách năm đó ông nội để lại thư bảo với tôi rằng “Thiên Sơn Thư Lục” có thể giúp tôi nhanh chóng đạt cảnh giới Thiên Vương, thậm chí còn tiến tới cảnh giới cao hơn nữa!”

“Cái gì? Tiêu Long đã gửi thư cho cậu, nói rằng “Thiên Sơn Thư Lục” có thể đột phá cảnh giới cao hơn cả Thiên Vương sao?”

Lúc này ông Long hết sức kích động và kinh ngạc!

Tiêu Chính Văn gật đầu: “Đúng thế, ở nhà tù đen, tôi đã gặp một người con nuôi của ông nội năm xưa! Chính ông ấy đã đưa lá thư ông nội để lại cho tôi”.

Nghe đến đây, Thiên Tử và ông Long đưa mắt nhìn nhau.

Sau đó, Thiên Tử nói: “Tiêu Chính Văn, nếu ông nội cậu còn sống mà liên lạc với cậu thì cậu nhất định phải nói với tôi! Hoa Quốc hổ thẹn với ông ấy!”

Tiêu Chính Văn gật đầu cười nói: “Vâng”.

Mà bên này, ông Long trầm mặc, không biết đang nghĩ gì.

Lời ban nãy Tiêu Chính Văn nói là nửa đùa nửa thật.

Trong thư căn bản không nhắc tới “Thiên Sơn Thư Lục” có thể giúp đột phá Thiên Vương lên cấp cao hơn, Tiêu Chính Văn cố tình nói dối, để dụ rắn ra khỏi hang!

Bởi vì, Tiêu Chính Văn cảm thấy nhà họ Tiêu bị tiêu diệt, “Thiên Sơn Thư Lục” bị cướp có bóng dáng của Võ Thần Tông đứng sau!

Sau khi trò chuyện vài câu đơn giản, Tiêu Chính Văn liền rời khỏi Thiên Tử Các.

Tiêu Chính Văn rời đi không lâu, ông Long cũng nói vài câu với Thiên Tử rồi nhanh chóng đi ra ngoài.

Ông Long vừa ra khỏi Thiên Tử Các, một bóng người như ma quỷ xuất hiện sau lưng ông ta, mặc áo bó sát màu đen, đeo mặt nạ Hỏa Diệm, không nhìn rõ gương mặt.

“Nhị trưởng lão, có gì dặn dò sao?”

Kẻ đeo mặt nạ Hỏa Diệm cung kính hỏi.

Ông Long chắp tay ra sau lưng, liếc nhìn theo hướng Tiêu Chính Văn rời đi, lạnh lùng nói: “Cậu bám sát Tiêu Chính Văn, nhớ kĩ, không được tùy ý ra tay, một khi bại lộ hành tung cậu biết phải làm gì rồi đấy!”

“Rõ, đệ tử tuân mệnh!”

Người đeo mặt nạ Hỏa Diệm trả lời, nhanh chóng rời đi.

Sau đó, ông Long ngồi lên chiếc xe chuyên dụng, đi thẳng tới Võ Thần Tông – môn phái võ tông lớn nhất của Hoa Quốc!

Võ Thần Tông được xây dựng trên một đỉnh núi của núi Võ Thần lớn nhất, rộng nhất và cao nhất cách Long Kinh bảy mươi kilomet!

Núi Võ Thần cao ba nghìn mét, bắt đầu từ lưng núi lên tới đỉnh có tuyết phủ quanh năm!

Võ Thần Tông tọa lạc trên đỉnh núi, vô cùng rộng rãi và đồ sộ!

Sân tập của Võ Thần Tông rộng hàng chục nghìn mét vuông, có mười sáu tượng đá sừng sững cao vút.

Đây là tượng điêu khắc của tông chủ Võ Thần Tông qua các đời, hai bên trái phải có tám bức tượng!

Tất cả đều chạm khắc bạch ngọc của nhà Hán, còn có hình rồng vàng phượng vàng chạm trổ lên đó.

Những bức tượng đó hoặc là đâm kiếm lên trời, hoặc là đấm xuống mặt đất, hoặc cầm sách ngắm sao, tổng thể mà nói thì muôn hình muôn vẻ.

Nhưng lại cho người ta cảm giác vô cùng nghiêm túc và trang trọng!

Phía sau quảng trường rộng lớn này là cửa chính của Võ Thần Tông trang nghiêm, có lịch sử lâu đời, tổng cộng sáu cánh cửa dày dặn nạm vàng bằng gỗ lim!

Bước qua cánh cửa gỗ dày dặn là đại điện tông môn của Võ Thần Tông, cũng là chủ điện của Võ Thần Tông, phong cách trang trọng, tường đen ngói xanh.

Hai bên chủ điện còn có hai cột đá cao vút!

Không ai biết cột đá cao này có ở đây từ bao giờ, chỉ biết rằng từ khi Võ Thần Tông thành lập tới nay, cột đá cao vút này đã ở đây.

Bên trên cột đá còn khắc đủ loại chữ viết và thú vật kì dị quý hiếm, cũng đã trải qua buổi lễ tế trời suốt nhiều năm!

Một vài ngọn núi nhỏ bên cạnh núi Võ Thần là các nhánh điện của Võ Thần Tông!

Mặc dù không có phong cách trang nghiêm như chủ điện nhưng vẫn rộng lớn và khí thế hơn nhiều so với các tông môn nhỏ ngoài kia!

Lúc này, ông Long đang đứng trên núi Võ Thần từng bước từng bước đi về phía chủ điện, sau khi vào trong liền đi thẳng đến tông chủ điện nằm ở sau núi.

Bước qua cửa viện, vào tông chủ điện.

Cả tông chủ điện u ám tĩnh mịch.

Một thân hình cao lớn đang ngồi trên ghế đá chủ điện của tông chủ điện, tĩnh tâm luyện công.

Ông Long lập tức cúi người nói: “Tông chủ”.

Người đó đang ngồi luyện công, khẽ mở mắt lạnh giọng nói: “Quay về rồi à?”

Giọng nói như sấm sét cuồn cuộn, làm chấn động tinh thần của ông Long!

Đây là Võ Thí Thiên, tông chủ của Võ Thần Tông, một cường giả Thiên Vương bốn sao!

Ông Long vội nói: “Tông chủ, Tiêu Chính Văn đã bắt đầu nghi ngờ tôi rồi”.

“Không phải ông nói chuyện năm đó không có sơ hở nào sao?”, Võ Thí Thiên lạnh lùng hỏi, ánh mắt bừng lên sát khí phẫn nộ khiến ông Long đang quỳ dưới đất kinh sợ!

Một luồng áp lực vô tận như sóng thần đè ép lên người ông ta, khiến ông ta không thể động đậy!

Đây chính là khí thế của cường giả Thiên Vương bốn sao!

Chỉ một ánh mắt có thể khiến bất kì một cường giả Thiên Vương nào cũng phải khiếp sợ!

Ông Long vội trả lời: “Tông chủ, là thuộc hạ làm chưa tốt, đã để xảy ra sai sót! Có điều xin tông chủ hãy yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ xử lý đàng hoàng!”

“Hừ!”

Võ Thí Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Cho ông cơ hội lần nữa! Nếu lần này có sai sót gì thì tự phế bỏ hai tay rồi cút ra khỏi Võ Thần Tông!”

“Vâng! Thuộc hạ đã rõ!”

Ông Long vội vàng trả lời, sau đó đứng dậy nói: “Tông chủ, ngoài ra còn có một chuyện tôi muốn báo cáo với ông”.

“Nói!”

Võ Thí Thiên ngồi trên ghế đá cách một tấm màn mỏng, nhìn không rõ gương mặt, chỉ thấy được đường nét lờ mờ!

“Tiêu Chính Văn đã đạt đến cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương rồi”.

Ông Long nói.

“Bán Bộ Thiên Vương? Dòng máu của Tiêu Chính Văn quả nhiên không tầm thường! Ở độ tuổi này mà đã là cường giả Bán Bộ Thiên Vương rồi, đúng là hiếm có! Nhưng dưới cảnh giới Thiên Vương đều là sâu bọ! Bảo Võ Thương Phá đi thử thực lực của cậu ta”.

Võ Thí Thiên lạnh lùng nói.

Đọc truyện chữ Full