Chương 864: Hôm nay sẽ chém tông sư
Nghe thấy vậy, Tần Thái Bác và Đàm Vô Nham đều vô cùng kinh ngạc!
Cái gì?
Mới chỉ dùng ba phần thực lực!
Sao có thể chứ?
Ba phần thực lực mà đã đánh lùi được tông sư võ đạo đỉnh cao rồi sao?
Điều này chẳng phải đã chứng minh thực lực của Tiêu Chính Văn thấp nhất cũng đã đạt tới cảnh giới năm sao?
Thật đáng sợ!
Quá khủng khiếp!
Lúc này, Tần Thái Bác cảm thấy vô cùng tức giận!
Tiêu Chính Văn, trông có vẻ mới hơn hai mươi tuổi!
Còn trẻ thế mà đã có thực lực khủng bố như vậy, thật khiến người kinh sợ!
Nếu để cậu ta tiếp tục lớn mạnh hơn, thực lực trong tương lai sẽ càng không thể tưởng tượng được, nhất định sẽ trở thành nhân vật quái dị!
Ở độ tuổi này, với thực lực như vậy, Hoa Quốc từ xưa tới nay chỉ có hai người!
Đó chính là Thiên Tử đời thứ hai và Tiêu Long – đại nguyên soái Thiên Long, thống soái cao cấp nhất, đứng đầu năm chiến khu lớn của Hoa Quốc năm xưa!
Hai người này là hai thiên tài quái dị kiệt xuất nhất trong thời đại gần đây!
Lúc này, gương mặt Tần Thái Bác rõ ràng đã rất khó coi, thần sắc hơi hoang mang hốt hoảng, cau mày nhìn Đàm Vô Nham.
Đàm Vô Nham cũng đứng dậy, sắc mặt lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Chủ soái Tiêu, cậu rất mạnh, thực lực của cậu vượt xa so với dự tính của chúng tôi. Vốn tưởng rằng chỉ cần hai chúng tôi hợp lại nhất định có thể đánh bại cậu, nhưng giờ xem ra hơi khó nhằn”.
Nói tới đây, Hoàng Khắc Long đột nhiên hoảng hốt, vội vàng hỏi: “Tông sư Đàm, ông nói gì? Hai người các ông liên thủ lại mà không xử được tên Tiêu Chính Văn này sao?”
Đàm Vô Nham lắc đầu, nói: “Cậu ba, cậu nói sai rồi. Nếu thực lực dưới sáu sao, hai người chúng tôi có thể dễ dàng đánh bại. Kể cả sáu sao thì hai người chúng tôi nếu dùng toàn lực cũng có thể đánh được. Nhưng nếu chúng tôi dùng hết sức lực để đối phó với vua Bắc Lương thì hơi mạo hiểm và không có lợi gì”.
“Dù sao cậu ta cũng là vua Bắc Lương, nếu Long Các và Thiên Tử truy cứu, hai người chúng tôi không gánh được tội danh này”.
Nói đến đây, Đàm Vô Nham không nói tiếp gì nữa.
Ý của ông ta quá rõ ràng.
Muốn bọn họ đánh bại Tiêu Chính Văn, nhất định phải đưa ra lý do hoặc đền đáp xứng đáng để họ không thể không ra tay.
Hoàng Khắc Long cũng không ngốc, nhanh chóng hiểu ý trong câu nói của Đàm Vô Nham, nói: “Tông sư Đàm, chỉ cần hai người các ông thay tôi đánh bại Tiêu Chính Văn, quay về tôi sẽ tặng Vô Cực Đan cho hai vị tông sư, giúp hai vị đột phá cảnh giới tông sư đỉnh cao, đạt tới cảnh giới toàn vẹn!”
Vô Cực Đan?
Vừa nghe thấy cái tên này, Đàm Vô Nham và Tần Thái Bác đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ vô cùng kích động!
Hai người họ đang bị chững lại ở cảnh giới tông sư nhiều năm, vẫn không tìm được cách thức và thời cơ có thể đạt tới cảnh giới toàn vẹn.
Mà Vô Cực Đan chính là một trong chín loại thuốc quý báu của Dược Vương Cốc!
Là một loại thuốc giúp con người đột phá được thực lực của bản thân!
Một năm Dược Vương Cốc chỉ tạo ra chín mươi chín viên Vô Cực Đan!
Mỗi viên đều có thể bán với giá hàng trăm triệu tệ!
Thậm chí có viên còn đem đi bán đấu giá!
Hai vị tông sư vẫn còn nhớ buổi đấu giá năm ngoái của Dược Vương Cốc, viên Vô Cực Đan đấu được số tiền trên trời là ba trăm triệu tệ, bỗng chốc đã kinh động cả võ tông Hoa Quốc!
Cho nên, hai vị tông sư vừa nghe thấy Hoàng Khắc Long có thể lấy ra viên Vô Cực Đan, liền vui mừng khôn xiết!
Ông Ngụy bên cạnh lại hoảng hốt, vẻ mặt lo lắng, bước tới bên người Hoàng Khắc Long nhỏ giọng nói: “Cậu ba! Tuyệt đối không thể! Viên Vô Cực Đan này là đan dược của điện tông chủ! Muốn cho người ngoài nhất định phải được bảy vị trưởng lão của điện tông chủ cho phép mới được! Hơn nữa, Vô Cực Đan năm nay đã bán hết rồi!”
Nghe xong, Hoàng Khắc Long cau mày tức giận nói: “Bảo mấy người luyện đan luyện tiếp hai viên không được sao?”
“Nhưng mà…”
Ông Ngụy còn muốn nói gì đó, nhưng Hoàng Khắc Long lại ngắt lời ông ta, lạnh lùng nói: “Ông là thiếu tông chủ hay tôi là thiếu tông chủ? Tôi là cậu ba của Dược Vương Cốc, câu nói của tôi chính là ý của Dược Vương Cốc! Mau thông báo cho mấy người trong phòng luyện đan, luyện thêm hai viên Vô Cực Đan cho tôi!”
Ông Ngụy ngập ngừng, cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Vâng, thưa cậu ba…”
Dứt lời, ông Ngụy liền đi thông báo.
Hoàng Khắc Long nở nụ cười nhìn hai vị tông sư, hỏi: “Hai vị tông sư, không biết thế này đã đủ để hai vị ra tay chưa?”
“Đương nhiên!”
Tần Thái Bác cười đáp: “Hai người chúng tôi vốn định dốc sức cho Dược Vương Cốc, nếu cậu ba đã có ý này thì tôi tất nhiên sẽ dốc hết lòng giúp cậu đánh bại Tiêu Chính Văn không biết trời cao đất dày này!”
Nói xong, Tần Thái Bác nghiêng đầu, nở nụ cười nham hiểm, toàn thân toát ra khí thế ngút trời, là khí thế của tông sư võ đạo đỉnh cao, lạnh lùng nói: “Tiêu Chính Văn, xin lỗi, vì Vô Cực Đan, chỉ có thể xin lỗi cậu!”
Dứt lời, ông ta nói với Đàm Vô Nham: “Tông sư Đàm, cùng lên đi! Thực lực của thằng nhóc này không thể coi thường! Hai người chúng ta nhất định phải dốc hết sức!”
“Tất nhiên rồi!”
Đàm Vô Nham gật đầu trả lời, đồng thời đứng dậy xông lên phía trước!
Rầm!
Đột nhiên, Đàm Vô Nham cũng phát ra khí thế của một tông sư võ đạo đỉnh cao!
Bỗng chốc, cả phòng bao tràn ngập khí thế của hai tông sư đỉnh cao, cực kì khủng bố!
Khoảnh khắc này, cả phòng bao như biến thành trung tâm của cơn bão lớn!
Tiêu Chính Văn đứng giữa tâm bão, bình tĩnh đối mặt với khí thế hung bạo của hai vị tông sư đỉnh cao, anh chắp tay ra sau lưng, gương mặt nở nụ cười nhạt nói: “Hai vị tông sư, xem ra các ông đã chuẩn bị xong cho cái chết rồi”.
“Hừ! Thằng nhóc kiêu ngạo! Cho dù cậu có là vua Bắc Lương, khi đối mặt với chúng tôi cũng phải nuốt hận chịu nhục mà thôi!”
Tần Thái Bác tức giận, đột nhiên giơ tay, cầm một thanh kiếm dài màu trắng trên bàn lên!
Lúc này, thanh kiếm như con chim hồng nhạn xé toạc không khí trước mặt Tiêu Chính Văn!
Nhát kiếm này khiến người người sợ hãi, như thể chém đứt được ngọn núi, cắt đứt cổ Tiêu Chính Văn!
Mà anh chỉ hơi nhíu mày, lạnh lùng nói: “Nếu muốn chết vậy hôm nay bản soái sẽ cho hai vị tông sư được toại nguyện!”
Dứt lời, anh nhấc tay, con dao quân đội năm cạnh biến thành một luồng ánh sáng lạnh lẽo vung ra!
Keng!
Con dao và thanh kiếm va chạm nhau trên không, phát ra tia lửa sáng chói như pháo hoa rực rỡ!
Tần Thái Bác cũng lùi lại vài bước, sắc mặt kinh sợ nhìn Tiêu Chính Văn, nghi ngờ nói: “Rốt cuộc thực lực của cậu đã cao đến mức nào?”
Thời khắc này, ông ta đã sợ rồi!
Theo lý mà nói, nhát kiếm này của ông ta, cho dù có là cường giả năm sao của hệ thống chiến lực quân đội hoặc tông sư toàn vẹn đều không dễ dàng ngăn chặn như vậy được!
Nhưng mà, Tiêu Chính Văn đã ngăn lại được!
Hơn nữa còn cực kì thoải mái dễ dàng!
Điều này chứng tỏ thực lực của anh đã vượt qua tông sư toàn vẹn và năm sao!
Cậu ta đã đạt tới cảnh giới sáu sao ư?
Nhưng.
Vào lúc Tần Thái Bác hoảng sợ không thôi, Tiêu Chính Văn đã cầm theo con dao quân đội năm cạnh lóe sáng, bước tới vị trí của hai vị tông sư, lạnh lùng nói: “Chắc là ông đang đoán tôi đã đạt tới cảnh giới sáu sao, đúng không?”
“Chẳng lẽ, cậu không phải sáu sao?”
Tần Thái Bác trừng mắt nhìn Tiêu Chính Văn đang bước tới!
Rầm!
Lúc này, sát khí của Tiêu Chính Văn đã hừng hực xông lên tận trời!
Luồng khí thế vừa xuất hiện liền áp đảo toàn bộ!
Khí thế của hai vị tông sư tựa như thủy tinh, bị khí thế của Tiêu Chính Văn phá tan tành!
Cả phòng bao chỉ còn lại sát khí khủng khiếp phát ra từ trên người của Tiêu Chính Văn khiến ông Ngụy run lẩy bẩy!
“Bản soái đã vượt qua sáu sao từ lâu rồi!”
“Bản soái, bây giờ đã đạt tới cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương! Nếu dựa theo cách phân chia thứ bậc của võ tông các người, thì tôi đã vượt qua cảnh giới tông sư, đạt tới cảnh giới Bán Bộ Võ Thánh!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
Vừa dứt lời, anh nhấc tay lên, con dao quân đội năm cạnh lại một lần nữa tấn công dữ dội!
Lần này, khí thế không thể ngăn chặn được!