TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 913

Chương 913: Chi Nhanh điện Thần Long bị huỷ hoại.

Sau khi sự việc kết thúc, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan trở về biệt thự.

Ba ngày sau.

Tiêu Chính Văn đang ở biệt thự học nội dung của mấy mảnh giấy cũ trong cuốn Thiên Sơn Thư Lục, đột nhiên Long Ngao đến bên cạnh, sắc mặt nghiêm trọng: “Long Vương, xảy ra chuyện rồi!”

Tiêu Chính Văn nhíu mày, cất mảnh giấy cũ vào, hỏi: “Chuyện gì?”

“Một chi nhánh ở Mễ Quốc của điện Thần Long của chúng ta bị người của điện Tà Thánh tiêu diệt rồi, đã chết hơn một trăm anh em!”

Lúc Long Ngao nói câu này, gương mặt ngập tràn vẻ giận dữ, chỗ sâu trong hốc mắt cũng ẩn chứa lửa giận ngút trời!

“Điện Tà Thánh đã tiêu diệt một chi nhánh của chúng ta sao?”

Tiêu Chính Văn nghe vậy lập tức đứng thẳng dậy, mặt đầy vẻ kinh ngạc!

Ngay sau đó trên người anh bùng lên sát khí ngập trời!

“Hay lắm điện Tà Thánh! Vậy mà lại dám ra tay với điện Thần Long của tôi! Tên Vitos kia không muốn sống nữa sao?”

Tiêu Chính Văn tức giận quát!

Ở toàn thế giới đều có chi nhánh của điện Thần Long!

Chỉ riêng ở Mễ Quốc đã có bảy chi nhánh!

Long Ngao nói: “Long Vương, lần này nơi bị điện Tà Thánh hủy diệt là bộ phận tình báo thứ năm của chúng ta! Điện Tà Thánh đã điều động ba cường giả cấp bậc chủ soái, thực thi tập kích chúng ta!”

“Rồi sao nữa?”

Tiêu Chính Văn nhíu chặt mày, sát khí lạnh lùng trên người càng nồng đậm.

“Ngoài ra, sau khi làm xong, Vitos còn cảnh cáo chi nhánh khác của chúng ta, muốn chúng ta nội trong ba ngày rút lui toàn bộ khỏi Mễ Quốc, nhường địa bàn cho bọn họ! Nếu không, hắn sẽ tắm máu sáu chi nhánh khác của chúng ta!”

Long Ngao rất tức giận nói!

Nghe đến đây, Tiêu Chính Văn đã vô cùng căm phẫn!

“Ha ha! Hay cho một tên Vitos, dám uy hiếp tôi sao? Long Ngao, lập tức xuất phát đến Mễ Quốc! Điện Tà Thánh tiêu diệt một chi nhánh của tôi, bản vương sẽ tàn sát cả thành của hắn!”

Tiêu Chính Văn gầm lên giận dữ, lửa giận trong mắt đã không thể kiềm chế được nữa.

Điện Tà Thánh thuộc một trong mười hai thánh điện của phương Tây.

Trong mười hai thánh điện ở phương Tây, bọn chúng nổi tiếng với ám sát và buôn lậu!

Hơn nữa, còn buôn bán lượng lớn thuốc cấm!

Người của điện Tà Thánh về cơ bản đều là kẻ lưu vong, không chuyện ác nào không làm trên toàn thế giới Đều là những bọn ác ôn giết người không chớp mắt!

Hơn nữa, Vitos của điện Tà Thánh này cũng là một kẻ hèn hạ vô cùng nham hiểm.

Mấy năm trước Tiêu Chính Văn từng đánh nhau với hắn, thực lực của hắn đang ở cảnh giới năm sao!

Có điều, theo tình báo trước mắt, rất có thể Vitos này đã đột phá đến cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương rồi!

Chiều hôm đó, sau khi Tiêu Chính Văn từ biệt Khương Vy Nhan, anh và Long Ngao ngồi máy bay đến thành phố Shengton của Mễ Quốc!

Ở đây có một chi nhánh của điện Thần Long, cũng là bộ phận chiến đấu.

Lúc này sâu trong rừng rậm nào đó của thành phố Shengton, có một căn cứ quân sự chiếm đóng.

Nếu không có sự chỉ dẫn chuyên gia thì bất cứ ai cũng không thể tìm đến đây.

Lúc này, một chiếc xe jeep lao nhanh, xuyên qua rừng cây, đến lối vào của căn cứ quân sự!

Xe vừa dừng lại, một đoàn đội đặc nhiệm toàn thân cắm đầy cây xanh, mặt tô đầy thuốc màu, nhảy xuống từ trên cây vây quanh quanh xe jeep!

Mặt mũi bọn họ đều hung dữ, vác súng chĩa thẳng vào xe jeep!

“Xuống xe!”

Đội trưởng dẫn đầu, gầm lên một tiếng với hai người trong xe.

Lúc này Long Ngao mở cửa xe, Tiêu Chính Văn ngồi trong xe, nhìn những lính đặc nhiệm bên ngoài xe, hiểu ý mỉm cười: “Cũng không tệ, có tiến bộ hơn trước, nhưng…”

Nói xong, Tiêu Chính Văn giơ tay, một cây kim châm bắn thẳng ra ngoài, vượt qua mấy trăm mét, xuyên thẳng ống kính của xạ thủ bắn tỉa ẩn núp ở phía sau tảng đá to nào đó!

Ống kính vỡ vụn, xạ thủ bắn tỉa kia cũng giật mình!

Tiêu Chính Văn nhảy thẳng xuống từ trong xe cùng với Long Ngao.

Lúc này đội trưởng dẫn đội nhìn thấy Long Ngao và Tiêu Chính Văn, mặt lộ vẻ kinh ngạc, nhanh chóng đứng nghiêm chào, cao giọng hô: “Thuộc hạ chào Long Vương và Long Tôn!”

Những binh lính còn lại cũng lập tức thu súng đứng nghiêm chào!

Xạ thủ bắn tỉa ở phía xa nhìn thấy cảnh tượng này cũng nhanh chóng chạy đến, đứng nghiêm chào điều lệnh!

Tiêu Chính Văn liếc nhìn những binh lính đặc nhiệm trước mặt, nói: “Tốt lắm, xem ra quân sư huấn luyện các cậu rất tốt”.

Đám lính đặc nhiệm này mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng sáng.

Sau đó, Tiêu Chính Văn và Long Ngao theo bọn họ đến căn cứ quân sự bí mật.

Ở đây, có gần một trăm tiểu đội lính đặc nhiệm, toàn bộ đều sử dụng vũ khí tiên tiến nhất!

Lúc này, trong hang núi được xây dựng thành bộ chỉ huy, sắp đặt không ít máy móc quân sự và máy tính tiên tiến.

Bốn phía cũng có không ít rương đạn dược.

Tiêu Chính Văn và Long Ngao sải bước đi vào, nhìn thấy một người đàn ông mặc quân phục màu xanh, đang ngồi trước máy tính không ngừng gõ bàn phím, miệng thỉnh thoảng còn chửi fuck!

Long Ngao bật cười, gọi: “Quân sư!”

Người đàn ông kia nghe thấy có người gọi mình thì phản xạ có điều kiện, lập tức cầm khẩu súng lục trên bàn lên, xoay người chĩa vào Long Ngao!

Nhưng sau khi ông ấy nhìn rõ là Long Ngao, lập tức thu súng lại!

Sau đó, ánh mắt đặt lên người Tiêu Chính Văn bên cạnh, hốt hoảng đứng dậy, cúi chào: “Chào Long Vương!”

Tiêu Chính Văn gật đầu, vẫy tay tỏ ý người đàn ông kia không cần cẩn trọng như thế.

Sau đó ba người ngồi vào chỗ, có người ở bên cạnh rót ba ly cà phê.

Tiêu Chính Văn liếc nhìn bản đồ cả thành phố Shengton trên bàn, trong đó có mấy cứ điểm chi nhánh của điện Tà Thánh mà trước đó quân sư đã đánh dấu.

“Long Vương, mấy cái này đều là chi nhánh của điện Tà Thánh ở thành phố Shengton, chúng tôi đã phái người thăm dò rồi”.

Quân sư chỉ vào mấy chấm đỏ trong đó, giới thiệu: “Ở đây, là chợ buôn lậu của điện Tà Thánh, đây là sòng bạc, đây là kho đạn súng ống, còn nơi này là chỗ ở của mấy cao thủ của điện Tà Thánh. Nếu chúng ta muốn báo thù thì buộc phải nắm bắt được kho đạn súng ống ở đây và nơi ở của mấy cao thủ này”.

Nói xong, quân sư nhìn sang Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn hút thuốc, nhìn bản đồ, không biết đang nghĩ gì.

Hồi lâu sau, Tiêu Chính Văn hỏi: “Đối phương có thực lực thế nào?”

Quân sư nói: “Bốn chiến thần, một chủ soái”.

Nghe câu này, Tiêu Chính Văn gật đầu, dập tàn thuốc vào trong gạt tàn, nói: “Mấy cái này để tôi giải quyết, mấy người phái người giải quyết mấy cứ điểm khác”.

Nói xong, Tiêu Chính Văn nhìn đồng hồ nói: “Mười phút sau xuất phát, dùng thời gian nửa tiếng giải quyết và chiến đấu, có vấn đề gì không?”

Quân sư nghe vậy, đầu tiên là hai mắt nheo lại, hít sâu một hơi, sau đó lập tức đứng nghiêm chào, nói: “Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!”

“Được!”

Dứt lời, Tiêu Chính Văn đứng dậy, sải bước rới khỏi căn cứ, tự lái xe đến một trong những mục tiêu cứ điểm của cao thủ điện Tà Thánh mà quân sư nói.

Long Ngao ở lại đi cùng đám người quân sư.

Thoáng chốc Tiêu Chính Văn đã đến cổng quán bar.

Anh mặc quần áo thường ngày, liếc nhìn bảng đèn của quán bar, sau đó sải bước đẩy cửa ra, đi vào trong.

Lúc này, trong quán bar, bảy tám gã đàn ông vạm vỡ phương Tây điển hình đang trò chuyện uống rượu vui vẻ gì đó.

Đột nhiên của bị đẩy ra, một người đàn ông Hoa Quốc cao gầy đi vào.

Bảy tám gã đan ông vạm vỡ đứng dậy, chặn thành một bức tường, đứng trước mặt Tiêu Chính Văn.

Một gã mập ước chừng hơn một trăm kg trong số đó, còn cao hơn Tiêu Chính Văn một cái đầu, có bộ râu màu vàng, trên đầu cũng quấn khăn trùm đầu như mấy tên côn đồ đầu đường xó chợ, gã đẩy mạnh Tiêu Chính Văn đầy vẻ khó chịu, rồi mắng chửi: “Fuck! Con lợn da vàng đáng chết! Cút ra ngoài! Ở đây không chào đón mày!”

Đọc truyện chữ Full