Chương 935: Tiêu Chính Văn thật đáng sợ
Tiêu Chính Văn nghe xong, nheo mắt lại, nói: “Tôi tới ngay!”
Dứt lời, anh cũng mặc kệ hai người Vương Ngọc Sương và Đới Tịch Dao, chui thẳng vào trong xe, đạp chân ga, động cơ nổ mạnh, chiếc xe lao vụt ra ngoài!
Hai người này vừa mới lấy lại tinh thần thì xe của Tiêu Chính Văn đã chạy được một con phố!
“Haiz, tên khốn kiếp! Sao có thể bỏ mình lại đây chứ? Tức chết mất!”
Vương Ngọc Sương tức tối giậm chân, khoanh hai tay trước ngực.
Đới Tịch Dao mắt sáng như sao, hai tay ôm má, gương mặt si mê nói: “Đẹp trai quá! Ngọc Sương, hình như mình yêu anh ấy rồi…”
Nghe vậy, Vương Ngọc Sương sững sờ, quay đầu khinh thường nhìn cô ta nói: “Không có tiền đồ gì cả! Cậu cả ngày chỉ biết mê trai thôi, nhìn thấy trai đẹp là yêu luôn vậy hả?”
Đới Tịch Dao lè lưỡi, sau đó hai người cũng gọi xe nhanh chóng đuổi theo.
Bên này, Tiêu Chính Văn đã lái xe tới phòng nghiên cứu của nhà họ Vương.
Két! Chiếc xe phanh gấp, tạo vòng cung một trăm tám mươi độ tuyệt đẹp, lốp xe ma sát với mặt đất tạo ra làn khói trắng xóa mù mịt!
Rầm!
Tiêu Chính Văn đạp cửa xe bước xuống, nhìn một đám vệ sĩ mặc vest đen ngã lăn dưới đất trước cửa phòng nghiên cứu!
Anh nhướng mày, vội vàng tiến vào.
Đập vào mắt là cảnh tượng phòng nghiên cứu bừa bộn, dưới đất vệ sĩ nằm la liệt, chân đứt tay rời máu me lênh láng!
Còn có rất nhiều người bị trúng đạn!
Mà lúc này!
Tầng hai của phòng nghiên cứu đột nhiên có đám người mặc trang phục tác chiến màu đen, đeo mặt nạ đen, toàn thân trang bị đầy đủ vũ khí xông ra!
Bọn chúng đều có súng và nhắm vào Tiêu Chính Văn ở tầng một!
Lúc đó, một gã đô con với làn da đen sạm bước ra từ sau mười mấy tên lính đánh thuê này, trong tay còn cầm theo một con dao găm sáng chói, cười lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn từ trên cao!
“Cậu Tiêu! Cứu tôi! Cứu tôi!”
Lúc này, mặt mũi Vương Thiên Hành bầm dập bị người ta lôi ra từ trên tầng hai, treo giữa không trung, toàn thân be bét máu.
Tiêu Chính Văn ngẩng đầu, hai mắt lóe lên sát khí lạnh lùng, liếc nhìn Vương Thiên Hành đang bị treo trên tầng hai, sau đó ánh mắt lạnh tanh nhìn chằm chằm đám lính đánh thuê, hắng giọng nói: “Thả người!”
Gã đô con đó nhếch mép, cười khẩy, sau đó nhảy từ trên tầng hai xuống.
Rầm!
Hai chân của hắn tiếp đất, sàn nhà liền nứt toác!
Nhưng hắn không mảy may bị thương!
Tầng này cao ít nhất phải sáu mét, mà hắn nhảy xuống lại không bị thương tí nào!
Tiêu Chính Văn nhướng mày, bất chợt cảm nhận được khí thế bất thường của hắn!
Rất trần trụi, bá đạo, vững chắc!
Cường giả chiến thần!
Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày!
Thế lực sau lưng hắn khá mạnh!
Lại có thể mời được cường giả chiến thần ra tay!
“Nghe nói mày là vệ sĩ nhà họ Vương mới mời đến?”
Gã đàn ông đô con nói bằng tiếng Hoa Quốc bập bẹ, giọng điệu cực kì khinh thường, nói tiếp: “Muốn tao thả người thì phải đánh bại được tao!”
Dứt lời, tên cầm đầu đội lính đánh thuê làm động tác móc tay với Tiêu Chính Văn, thái độ cực kì khiêu khích!
Vương Thiên Hành bị treo trên tầng hai kêu la nói: “Cậu Tiêu, cứu tôi…”
Đôi mắt Tiêu Chính Văn lóe lên tia sáng lạnh tanh, nhìn người đàn ông trước mặt lắc đầu nói: “Cường giả chiến thần, nếu ra ngoài thế giới thì đã trở thành một người lỗi lạc! Nhưng hôm nay ông không nên tới đây. Bây giờ tôi chỉ cho ông một cơ hội, thả người, cút khỏi Hoa Quốc! Nếu không hôm nay các ông đều phải chết ở nơi này!”
“Ha ha ha!”
Tên cầm đầu lính đánh thuê nghe vậy liền cười phá lên, cực kì kiêu ngạo nói: “Tốt lắm! Người Hoa Quốc quả nhiên rất ngạo mạn! Nếu đã như vậy tao sẽ đích thân ra tay đánh mày tàn phế! Cho mày biết, người Hoa Quốc chỉ biết ba hoa khoác lác, trên thực tế lại chỉ là đám kiến hôi, yếu đuối!”
Dứt lời!
Rầm!
Hai chân của tên cầm đầu lính đánh thuê đó giẫm mạnh xuống đất, gạch sứ dưới đất đều bị lực lớn làm vỡ tung!
Sau đó, hắn siết chặt nắm đấm, như sấm sét lao thẳng vào mặt Tiêu Chính Văn!
Vương Thiên Hành đang bị treo trên tầng hai lúc này thấy động tác của tên cầm đầu lính đánh thuê, cũng hết sức sợ hãi, lòng chùng xuống!
Quá… quá mạnh!
Những tên lính đánh thuê đứng trên ban công tầng hai cũng buông lỏng cảnh giác, lạnh lùng nhìn đòn tấn công của đại ca bọn chúng vào Tiêu Chính Văn!
Trước đây, bọn chúng đã được chứng kiến năng lực của tên cầm đầu!
Chưa từng thất bại!
Cơ bản là bị một đòn giết chết!
Nhưng cảnh tượng của giây tiếp theo khiến bọn chúng hết sức kinh ngạc!
Tiêu Chính Văn đứng nguyên tại chỗ, không hề động đậy, chỉ điềm tĩnh nhấc tay, bốp, anh vững vàng bao lấy nắm đấm của tên cầm đầu đội lính đánh thuê!
Một tiếng bịch cực lớn vang lên!
Nắm tay của hắn bị nổ tung trong tay của Tiêu Chính Văn, như quả đạn đại bác bùng nổ dưới mặt đất.
Nhưng điều khiến tất cả mọi người phải hít sâu một hơi đã xảy ra.
Cú đấm này không hề làm tổn thương đến Tiêu Chính Văn.
Thậm chí anh không cần phải di chuyển nửa bước, điềm nhiên đứng tại chỗ như cũ!
Nụ cười tự tin của tên cầm đầu đội lính đánh thuê lập tức đông cứng lại!
“Không thể nào!”
Hắn giận dữ gầm lên, muốn rút nắm đấm ra, tấn công vào Tiêu Chính Văn lần nữa!
Nhưng ngay sau đó, hắn mới phát hiện ra, nắm đấm của hắn không thể rút ra được, vì đã bị Tiêu Chính Văn nắm chặt.
Tiếp theo, trong ánh mắt kinh hoàng của hắn là nụ cười lạnh lùng của Tiêu Chính Văn, anh nói: “Ông đã mất đi cơ hội để sống sót!”
Dứt lời!
Tiêu Chính Văn phát lực trên nắm đấm!
Răng rắc!
Anh đã bóp vỡ nắm đấm của tên cầm đầu đội lính đánh thuê!
Khoảnh khắc này, nắm đấm như bao cát lớn bị bóp vỡ, máu me be bét!
Tên cầm đầu kêu gào thảm thiết, đột nhiên nhấc chân muốn đá vào ngực của Tiêu Chính Văn!
Nhưng!
Lại thêm một tiếng răng rắc vang lên!
Tiêu Chính Văn còn hành động nhanh hơn hắn, anh nhấc chân đá vào đầu gối của tên cầm đầu!
Chân của hắn bị gãy trong chớp mắt, quỳ rạp dưới đất!
Sau đó, trong ánh mắt hoảng sợ của tên cầm đầu, Tiêu Chính Văn giơ tay, con dao găm trên hông anh đột nhiên bay ra, vù vù xuyên qua cổ họng của hắn, một lượng lớn máu tươi chảy ra, sau đó con dao cắm phập xuống mặt đất cách đó năm mét!
Sàn nhà đã bị con dao găm cắm làm nứt toác!
Còn tên cầm đầu trừng lớn hai mắt, máu tươi từ cổ họng phun ra!
Hắn còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra thì đã ngã phịch trong vũng máu, mất đi sự sống!
Cảnh này đã làm tất cả mọi người chấn động mạnh!
Mười mấy tên lính đánh thuê trên tầng hai gần như đồng loạt nổ súng vào Tiêu Chính Văn!
Nhưng!
Điều khiến bọn chúng càng kinh ngạc hơn đã xảy ra.
Tiêu Chính Văn nhướng mày, ánh mắt bừng bừng sát khí!
Tiếp đó, anh giơ tay, những viên đạn đang bay tới đột ngột dừng lại giữa không trung!
Con dao quân đội năm cạnh trong tay anh bắn thẳng ra, uốn lượn như rắn, thân mình lóe sáng, bay vút xuyên qua ngực của mười mấy tên lính đánh thuê trên tầng hai!
Bịch bịch bịch!
Những tên lính đánh thuê này lộn nhào rơi từ trên tầng hai xuống đất, máu nhuốm đỏ cả sàn nhà!
Chỉ trong thời gian rất ngắn, anh đã giải quyết xong tất cả!
Vương Thiên Hành bị treo trên không trung sợ hãi trợn mắt há mồm.
Tiêu… Tiêu Chính Văn mới là sát thần!