TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1052

Chương 1052: Cú tát mạnh

“Ôi Vy Nhan, hôm nay cậu đẹp thật đấy, hồi đại học cậu là hoa khôi được mọi người công nhận, đoán chừng hiện giờ cũng sắp trở thành một nhành hoa của Giang Trung rồi, đúng là thần tượng của bọn mình”.

“Còn chẳng phải sao, Vy Nhan có thể đến đây quả thực khiến cho mình rất vui, sau buổi liên hoan tốt nghiệp năm đó thì không được gặp lại nữa, Mâu Tâm Di, hôm nay cậu hãnh diện lắm đó, có Vy Nhan đến đón sinh nhật cùng với cậu luôn”.

“Vy Nhan, nghe nói gần đây cậu làm ăn cũng không tệ chút nào, chẳng những có quan hệ hợp tác với Thanh Vân Tông, thậm chí quan hệ với ông Ôn Bất Lâm của Giang Trung cũng rất hoà hợp! Sau lưng ông Ôn này là vua Bắc Lương tiếng tăm lừng lẫy đó! Không phải cậu cũng quen biết với vua Bắc Lương đấy chứ? Sao lại nghe nói quan hệ giữa cậu với vua Bắc Lương này rất mập mờ nhỉ?”

Không ít người nhao nhao nói mấy lời chúc phúc và tâng bốc Khương Vy Nhan, điều này ngược lại khiến cho Khương Vy Nhan cảm thấy hơi ngượng ngùng!

“Các cậu hiểu nhầm rồi, mình và…vua Bắc Lương chỉ là bạn bè bình thường, không hề giống những gì bên ngoài đồn thổi”.

 

Khương Vy Nhan giải thích.

Cô cũng không muốn tiết lộ thân phận của Tiêu Chính Văn trong tình cảnh này.

Không cần thiết lắm.

Nói ra bọn họ cũng không tin.

Hơn nữa, hiện giờ Tiêu Chính Văn đã không còn là vua Bắc Lương nữa rồi, nếu như còn dùng tên tuổi của vua Bắc Lương thì đó là tội khi quân, có thể bị tru di cửu tộc!

Chi bằng tìm một cái cớ mà giải thích bừa.

“Ôi chao Vy Nhan, cậu đừng giải thích nữa, sao có thể không có gì cơ chứ, mình nghe người ta bảo ông chủ lớn phía sau tập đoàn Vy Nhan chính là vua Bắc Lương!”

 

“Đúng đó Vy Nhan, ở trước mặt bạn học cũ thì đừng khiêm tốn nữa, khiêm tốn quá mức lại là khoe khoang đấy”.

“Khương Vy Nhan, cậu nghe xem, cậu chọc cho mọi người giận luôn rồi, bây giờ cậu đứng trên người khác một bậc, tới lúc lên như diều gặp gió thì đừng quên đám bạn học cũ này đấy”.

Mọi người đang có mặt đều cảm thấy Khương Vy Nhan chỉ đang khiêm tốn mà thôi, lúc nịnh bợ Khương Vy Nhan cũng không quên bảo cô giúp đỡ bản thân mình.

“Mình thật sự không lừa mọi người”, Khương Vy Nhan nghiêm túc giải thích: “Mấy cái bên ngoài kia đều là tin đồn nhảm”.

“Xì, tôi còn cho rằng chim sẻ thật sự bay lên cành cao rồi biến thành phượng hoàng nữa chứ, uổng công ban nãy tôi nói nhiều lời hay như vậy, phí lời rồi”.

“Đúng thế, phí công tôi vừa nãy còn phải che giấu lương tâm để nói nhiều lời dễ nghe như thế, thật là buồn nôn chết mất thôi”.

“Chim sẻ thì mãi mãi là chim sẻ, không thể mơ tưởng hão huyền tới chuyện bay lên cành cao rồi biến thành phượng hoàng được, nhiều nhất chỉ là dựa vào xác thịt để lấy lòng người khác rồi tạm thời lên đời chút thôi, sau này cũng ngã xuống đất ngay tức thì, quá là thảm luôn”.

Đa số mọi người nghe lời Khương Vy Nhan nói đều gật đầu không nói gì cả.

Bởi vì Khương Vy Nhan tốt xấu thế nào cũng chẳng có bất cứ quan hệ gì với bọn họ, chỉ xem như đề tài câu chuyện mà nghe thôi.

Chỉ có vài cô gái có sự thay đổi trước sau tương đối lớn, nói toàn những lời ngon ngọt nịnh nọt là bọn họ, nghe Khương Vy Nhan giải thích xong, cười nhạo chế giễu cũng là bọn họ.

Mà mấy cô gái có sự tương phản lớn đó đều là những người Mâu Tâm Di chơi tương đối thân.

Dáng vẻ của những người này cứ như mấy tên hề.

Khương Vy Nhan nghe xong cũng không nói gì cả, bởi vì trước khi cô tới đây cũng đã dự tính tới cảnh tượng này, nếu như tranh cãi với bọn họ thì ngược lại sẽ còn hạ thấp đẳng cấp của bản thân.

Dù gì bây giờ mấy buổi gặp gỡ giữa bạn bè cũng chỉ là nơi để khoe khoang, đã không còn tình cảm bạn bè gì để mà nói nữa, chứ chưa cần nói tới tình cảm chị em gì đó.

Khương Vy Nhan dự định ở lại thêm nửa tiếng nữa sẽ rời đi, loại tiệc tùng này góp mặt chút thôi là được rồi.

Vậy nên cô cố gắng đi tới một vị trí tương đối ít người rồi ngồi xuống, lấy một ly nước ô mai và một phần bánh ngọt, tự mình ăn uống.

Thế nhưng có một số chuyện, bạn càng muốn tránh xa thì chúng càng giống như loại thuốc dán, dính chặt lên trên người bạn, mục đích chỉ là muốn ra sức công kích bạn để thoả mãn thú vui của bọn chúng.

“Ô, Vy Nhan, sao cậu không ngồi nói chuyện với mọi người, một thân một mình ngồi ở đây làm gì thế?”

Mâu Tâm Di cầm ly rượu bước tới, bên cạnh còn có một đám người bám theo.

Gia cảnh của Mâu Tâm Di rất tốt, bố cô ta là một ông chủ công ty bất động sản nổi tiếng ở tỉnh, có tới ba, bốn tầng, cộng thêm việc cô ta là nhân vật chính của buổi tiệc lần này nên không ít người có ý muốn xu nịnh cô ta.

Do đó bọn họ cảm thấy bản thân phải đi theo Mâu Tâm Di mọi lúc, thăm dò ẩn ý qua lời nói và sắc mặt, biểu hiện cho thật tốt trước mặt cô ta.

Lần này, bọn họ phát giác ra Mâu Tâm Di rất không muốn gặp Khương Vy Nhan, lại nghĩ tới ân oán thời còn học đại học giữa bọn họ, vậy nên mới cảm thấy cơ hội để mình biểu hiện tới rồi.

“Có lẽ là sợ mất mặt đấy, dù gì cô ta cũng chỉ dựa vào việc bán thân mới trèo lên cao được. Nghĩ mà xem, dáng vẻ một ông già như ông Ôn đè lên trên người cô ta, thật là mắc ói!”

“Ai nói không phải nào, phải hầu hạ đồng thời hai người đàn ông trong phút chốc, sao Khương Vy Nhan cô làm được thế, tôi còn nhớ thời đại học cô còn là ngọc nữ gì đó kia mà, sao bây giờ lại lợi hại như thế cơ chứ”.

“Chuyện này mà cũng cần phải dạy hay sao, một số người có thói lẳng lơ ngay từ trong xương tuỷ rồi, cậu nhìn gương mặt giống như hồ ly của cô ta kìa, trời sinh ra là để lên giường với đàn ông để giành lấy lợi ích, đúng là không biết xấu hổ!”

“Không phải cô ta đã kết hôn rồi sao? Thế thì không phải chồng cô ta bị cắm hết cái sừng này tới cái sừng khác hả? Ha ha ha…”

Bọn họ càng nói càng quá đáng, nói tới cuối cùng Khương Vy Nhan thực sự không thể nghe tiếp được nữa.

Có điều Mâu Tâm Di chỉ cầm ly rượu uống hết ngụm này tới ngụm khác, vẻ chế nhạo trên mặt căn bản không thể che đậy.

“Buổi sáng không đánh răng thì đừng đến trước mặt tôi, đề nghị mấy người giữ mồm miệng cho sạch sẽ một chút”.

Đột nhiên Khương Vy Nhan nổi giận quát mắng!

“Ôi chao, còn nổi nóng nữa cơ, dường như đã động đến chỗ đau của người nào đó rồi, ôi, mặc dù tôi không có tiền nhưng mà tôi cũng không cần phải lên giường với hai người đàn ông cùng một lúc”.

“Tôi đoán rằng tập đoàn Vy Nhan của Khương Vy Nhan có thể phát triển tới quy mô như ngày hôm nay nhất định là dựa vào vua Bắc Lương! Khương Vy Nhan, cô ngủ cùng với anh ta mấy lần mới moi ra được cái tập đoàn Vy Nhan kia thế? Nói cho tôi nghe xem nào”.

Nói tới cuối cùng, mấy người càng nói càng độc miệng, vừa nói vừa cười quái gở.

Khương Vy Nhan cảm thấy bản thân sắp tức điên lên.

“Mấy người đúng là khiến cho người ta chán ghét!”

“Tất cả mọi người trong công ty đều vô cùng tôn trọng tôi, đấy là bởi vì sao? Bởi vì tôi tận tâm có trách nhiệm, lúc tôi đi làm thì có thể mấy người còn đang ở quán rượu, lúc tôi bàn chuyện với khách hàng thì có thể mấy người còn đang dạo phố, đây chính là cách biệt”.

“Có thể quy mô của tập đoàn Vy Nhan tôi không bằng một vài người trong số những người ở đây, nhưng đây là kết quả mà tôi đã tích luỹ từng chút một mà thành, không giống với một số người, dựa vào bố mẹ, thực ra chỉ là một cái bình hoa mà thôi”.

Khương Vy Nhan làm tổng giám đốc quen rồi, châm biếm người khác cũng không kém cạnh chút nào.

Còn về việc những người mà cô nói tới là ai, nhìn biểu cảm của đám người kia là đủ rồi.

Mâu Tâm Di vốn đang nhàn nhã uống rượu vang và nghe đám người đi theo mình chế nhạo Khương Vy Nhan, gương mặt dần trở nên u ám, tới cuối cùng thì khuôn mặt khó coi tới mức sắp nhỏ ra cả nước.

“Cô đang nói ai đấy? Tôi hỏi cô, cô đang nói ai dựa dẫm vào bố mẹ?”

Mâu Tâm Di đứng bên cạnh Khương Vy Nhan, phẫn nộ nhìn cô.

“Tôi không hề chỉ mặt gọi tên, cô cũng đừng có mà đoán mò, ai dựa vào bản thân ai dựa vào bố mẹ còn cần phải nói ra hay sao? Trong lòng mình là rõ nhất”.

Khương Vy Nhan uống một ngụm nước ô mai, điềm nhiên nói.

“Cô, cô lại…”

Mâu Tâm Di tức giận thở hồng hộc, ngực cô ta không ngừng phập phồng lên xuống, chuyện cô ta không chịu được nhất là người khác nói cô ta dựa dẫm vào bố mẹ, mặc dù người sáng suốt sẽ nhìn ra ngay là cô ta dựa vào bố mẹ.

Đọc truyện chữ Full