TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1100

Chương 1100 Quá ngông cuồng!

Ánh mắt Tiêu Chính Văn lóe lên tia sáng lạnh lẽo, anh đột nhiên cầm cây bút trên bàn lên rồi ném đi!

 

Vụt một tiếng!

 

Cây bút đâm thẳng vào đầu gối của người đàn ông mặc áo đen.

 

Người đàn ông mặc áo đen quỳ một gối, dùng tay che đầu gối và hét thảm một tiếng như tiếng lợn bị chọc tiết.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu dám!”

 

Ngũ trưởng lão thấy thuộc hạ của mình đã bị thương, lập tức đập bàn đứng lên.

 

Hội trưởng Lý cũng chỉ vào mũi Tiêu Chính Văn và nói: “Tiêu Chính Văn, mày thật quá đáng, thuộc hạ của Ngũ trưởng lão mà mày cũng tùy tiện đánh được sao? Đừng nói là chỉ làm bị thương một nhân viên bảo vệ quèn của công ty các người, cho dù có đánh chết hắn thì mày có thể làm gì được!”

 

“Có thể làm gì được ư?”

 

Tiêu Chính Văn giơ tay lên, ba cây kim châm đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay của Tiêu Chính Văn, chuyển động vụt vụt vụt theo ý nghĩ của anh.

 

Ba cây kim châm xuyên thẳng qua giữa lông mày của người đàn ông mặc áo đen, hắn chết tức tưởi ngay tại chỗ.

 

Cả phòng tiếp khách bỗng im ắng lạ thường!

 

Đám người hội trưởng Lý hoàn toàn không ngờ Tiêu Chính Văn lại quyết đoán như vậy, vừa vung tay lên đã lấy mạng thuộc hạ của Ngũ trưởng lão!

 

“Tôi nói cho các người biết, ở chỗ này của tôi, bất kể là ai cũng không có đặc quyền, còn nữa, các người nhất định phải bồi thường vì đã đánh bị thương nhân viên của công ty chúng tôi, Dược Vương Cốc buộc phải xin lỗi nhân viên của công ty chúng tôi! Chuyện này không có chỗ để thương lượng”.

 

Tiêu Chính Văn nói năng dõng dạc.

 

Ngông cuồng!

 

Quá ngông cuồng!

 

Giết người của Dược Vương Cốc, lại còn muốn Dược Vương Cốc phải xin lỗi ư?

 

Ngũ trưởng lão hít sâu một hơi, đè nén ngọn lửa giận trong lồng ngực, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiêu Chính Văn, chuyện này tạm gác qua một bên, hôm nay tôi tới đây là muốn cậu phải đưa ra một lời giải thích!”

 

“Ồ? Muốn tôi giải thích ư? Giải thích gì cơ?”

 

Tiêu Chính Văn bước tới trước bàn, kéo ghế ngồi xuống, rồi lạnh lùng nhìn Ngũ trưởng lão.

 

“Hừ, trong lễ ký kết ngày hôm qua, bởi vì con đàn bà đê tiện đó đã công khai tuyên bố cấm vận Dược Vương Cốc chúng tôi, điều này đã gây tổn thất to lớn đối với danh dự của Dược Vương Cốc!”

 

“Hơn nữa, có rất nhiều tập đoàn y dược đã chấm dứt hợp đồng với Dược Vương Cốc chúng tôi, công ty các người phải chịu trách nhiệm bồi thường cho tổn thất này, cuối cùng, Dược Vương Cốc hy vọng trong vòng ba ngày công ty các người phải đăng báo để xin lỗi, đồng thời làm rõ sự việc!”

 

Ngũ trưởng lão vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đột nhiên đứng bật dậy, vừa vung tay đã giáng một cái tát cực mạnh vào mặt Ngũ trưởng lão!

 

Vừa nãy Ngũ trưởng lão còn tỏ vẻ kiêu ngạo đã bị Tiêu Chính Văn tát một bạt tai văng ra hơn bốn mét, ngay cả bàn ghế bên cạnh cũng bị xô ngã.

 

“Tôi từng nói, ai dám xúc phạm vợ tôi, tôi sẽ giết kẻ đó! Hôm nay chỉ là một bài học nhỏ cho ông, còn nữa, những lời tập đoàn Vy Nhan đã tuyên bố hôm qua không phải là chuyện đùa! Nếu Thất trưởng lão của Dược Vương Cốc không dập đầu xin lỗi ở trước cửa tập đoàn Vy Nhan thì tập đoàn Vy Nhan sẽ cấm vận triệt để Dược Vương Cốc!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng hắng giọng nói từng chữ một.

 

Nghe vậy, Ngũ trưởng lão đang nằm trên mặt đất nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng nói: “Mày dám chịu trách nhiệm cho những lời mà mày vừa nói không? Mày muốn gây thù chuốc oán với Dược Vương Cốc thật sao?”

 

“Chẳng phải đã gây thù chuốc oán từ lâu rồi à?”

 

Tiêu Chính Văn khinh miệt cười khẩy.

 

Mấy thuộc hạ của Ngũ trưởng lão vội vàng chạy tới, đỡ lấy Ngũ trưởng lão từ dưới đất lên, nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt tức giận, mặc dù bọn chúng rất muốn ra tay.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn vừa giơ tay lên, đã giết chết một người đồng bọn của chúng, chúng đâu còn dám tiến lên thêm nửa bước nào nữa?

 

“Tiêu Chính Văn! Mày… Mày dám đánh tao ư? Chuyện hôm nay, Dược Vương Cốc của tao quyết không bao giờ bỏ qua cho mày đâu!”

 

Ngũ trưởng lão ôm lấy khuôn mặt sưng tấy của mình, hung ác nói.

 

Cái tát này tuy không đau lắm, nhưng là một sự xúc phạm rất lớn!

 

Khuôn mặt già của ông ta hơn bốn mươi năm nay chưa từng bị tát lần nào!

 

Không ngờ, sự tôn nghiêm mà ông ta gìn giữ hơn bốn mươi năm lại bị Tiêu Chính Văn phá vỡ như vậy!

 

“Cút!”

 

Tiêu Chính Văn tức giận quát lên như sấm rền.

Đọc truyện chữ Full