TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1167

Chương 1167 Sức mạnh thật khủng bố!

Thật ra theo Độ Thiên Chân Nhân thấy, với thân phận và thực lực của cụ ta, nếu như phải ra tay với một tên nhóc con như Tiêu Chính Văn thì đúng là sự sỉ nhục đối với cụ ta!

Nếu như Đông Phương Viêm không phải là ứng cử viên cho vị trí gia chủ của nhà họ Đông Phương thì hoàn toàn không bao giờ có chuyện Độ Thiên Chân Nhân phải đích thân ra mặt.

Dù chọn bừa một kẻ gián điệp bất kỳ thì cũng có thể xử đẹp Tiêu Chính Văn!

Đây chính là sự tự tin của chưởng giáo Thiên Kiếm Tông – một trong số ba võ tông lớn.

Huống hồ, mặc dù cùng ở cảnh giới Thiên Vương, Tiêu Chính Văn nhiều nhất chỉ mới đạt tới cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao mà thôi, đối với cụ ta mà nói, đối đầu với Tiêu Chính Văn chính là đang lãng phí thời gian!

“Nếu như ông tự bẻ gãy một cánh tay, tôi có thể không truy cứu đệ tử của ông nữa!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp lời.

“Cậu!”

Xoẹt!

Độ Thiên Chân Nhân đột nhiên trợn trừng hai mắt, giống như có một tia chớp loé lên giữa màn đêm.

Ánh mắt lạnh lùng phẫn nộ nhìn cậu thanh niên trẻ không biết tốt xấu trước mặt, nói: “Tiêu Chính Văn, cậu nên biết rằng thuộc hạ của tôi đã từng giết chết bao nhiêu cao thủ lợi hại hơn cậu gấp mười lần, thậm chí gấp cả trăm lần!”

Tiêu Chính Văn bị Độ Thiên Chân Nhân chọc cười, mạnh hơn gấp mười gấp trăm lần so với anh sao?

Cao thủ mạnh hơn gấp mười lần so với cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương huyền cấp ba sao ư?

Vấn đề là nếu như thật sự có những người này thì ông cũng đánh thắng được người ta sao?

“Ông lão, ông dựa vào đâu mà khẳng định rằng bọn họ nhất định mạnh hơn tôi gấp mười thậm chí gấp trăm lần thế?”

Tiêu Chính Văn cười khẩy, tiến lên trước một bước.

“Với tuổi tác của cậu thì liệu có thể có bản lĩnh lớn tới chừng nào, trong thế giới này, cậu có thể giải thích được sự huyền bí của võ đạo sao? Tôi có thể chặt đứt được hai cánh tay của cậu chỉ với ba nhát kiếm! Thậm chí còn lấy luôn cả đầu của cậu! Cậu có tin không?”

Độ Thiên Chân Nhân nói với vẻ vô cùng kiêu ngạo.

Tiêu Chính Văn híp mắt quan sát Độ Thiên Chân Nhân: “Ông lão, những cái khác thì tôi vẫn chưa nhìn ra, có điều bản lĩnh chém gió của ông thì đúng là số một thiên hạ! Không ai sánh bằng!”

“To gan!”

Độ Thiên Chân Nhân đột nhiên đứng dậy, chậm rãi rút thanh bảo kiếm từ sau lưng ra.

Vù vù!

Một trận cuồng phong nổi lên bên trong sơn trại, cây cối trong vòng bán kính mấy trăm mét đều không ngừng lay động, lá rụng và đất đá bay mù trời bị cuốn lên giữa không trung!

Thanh kiếm dài đó đón ánh trăng lạnh lẽo phản chiếu lại vô số tia sáng, thậm chí bên trên thanh kiếm dài còn lờ mờ mang theo tiếng vang lanh lảnh!

Sức mạnh thật khủng bố!

Tiêu Chính Văn cũng không dám khinh thường, dù gì đối phương cũng là Thiên Vương thiên cấp bốn sao.

Mà mặc dù anh đã ở cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương địa cấp ba sao, cũng từng đi ngược dòng!

Thế nhưng suy cho cùng, đối thủ khi đó cũng chỉ ở cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao, cách biệt chỉ là nửa cảnh giới mà thôi.

Có điều lúc này, Độ Thiên Chân Nhân lại vượt xa hơn một bậc rưỡi so với cảnh giới của anh!

Đọc truyện chữ Full