TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1338

Chương 1338

Trần Quốc Hoa chưa nói hết câu, ngoài cửa đã vang lên tiếng ồn.

 

Một vệ sĩ mặc đồ đen đập người vào cửa lớn rồi văng vào trong sảnh lớn, sau đó ngã phịch xuống đất, chết ngay tại chỗ.

 

Ba bố con nhà họ Trần không khỏi kinh ngạc thất thần, nhìn ra ngoài cửa.

 

Chỉ thấy mặt mày Độ Thiên Chân Nhân lạnh như băng bước vào sảnh lớn.

 

Phía sau cụ ta chính là Tiêu Chính Văn.

 

Khi hai người một trước một sau bước vào sảnh lớn, bố con nhà họ Trần khiếp sợ đến độ hồn bay phách tán.

 

“Hai người… hai người muốn làm gì? Nơi… nơi này là nhà họ Trần”.

 

Trần Lập Quần hoảng hốt chỉ vào Tiêu Chính Văn và Độ Thiên Chân Nhân nói.

 

“Nhà họ Trần ư? Chắc các người biết rõ đêm nay đã xảy ra chuyện gì chứ?”

 

Độ Thiên Chân Nhân cười khẩy nói.

 

Nếu không phải Tiêu Chính Văn kịp thời trở về thì cái mạng già này của cụ ta đã bị kết liễu ở biệt thự nhà họ Tiêu.

 

Thế nên sát khí trong lòng Độ Thiên Chân Nhân càng mãnh liệt.

 

“Ông nói bậy bạ gì thế, chúng… chúng tôi không biết gì cả”.

 

Trần Lập Quần lớn tiếng gào lên.

 

Tiêu Chính Văn chắp hai tay sau lưng bước đến trước.

 

Không đợi Trần Quốc Hoa mời anh đã ngồi xuống ghế sofa ở phía đối diện, nhìn Trần Quốc Hoa bằng ánh mắt sâu xa.

 

Cho dù hai anh em Trần Lập Quần kêu gào ầm ĩ thế nào, Tiêu Chính Văn vẫn im lặng không lên tiếng.

 

Trần Quốc Hoa không khỏi cảm thấy mất tự nhiên khi bị Tiêu Chính Văn nhìn chằm chằm bằng ánh mắt sắc bén như thế.

 

Không lâu sau, trán cụ ta toát đầy mồ hôi.

 

“Cậu Tiêu, xin… xin lỗi, tôi biết sai rồi, nhưng… nhưng mấy người môn chủ Đường thật sự không phải là người tôi có thể tùy ý sai bảo”.

 

Trần Quốc Hoa vừa nói vừa quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Thấy Trần Quốc Hoa đã quỳ xuống nhận sai, hai anh em Trần Lập Quần cũng cúi đầu xuống.

 

“Chính vì ông không thể sai bảo họ nên ông vẫn còn sống đấy. Nhưng về việc xử lý nhà họ Trần, tôi chỉ nói một lần, giao toàn bộ tài sản ra rồi cút khỏi Giang Trung, nếu không thì chết!”

 

Nói xong Tiêu Chính Văn đứng dậy phất tay áo bước ra ngoài.

Độ Thiên Chân Nhân lạnh lùng đảo mắt nhìn gương mặt bố con nhà họ Trần nói: “Đây là cơ hội cuối cùng của các người. Nếu sáng mai chúng tôi không nhận được thành ý của nhà họ Trần thì hôm nay chính là đêm cuối cùng các người còn ở thế giới này”.

Đọc truyện chữ Full