TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1364

Chương 1364

Với những việc mà cụ ta đã làm cũng đủ để chém cụ ta mười nhát.

 

“Ông lão, chưa chắc ông đã hiểu rõ thế cục, hơn nữa, chuyện này có liên quan tới an nguy của đất nước, vậy nên…”

 

“Bớt khua môi múa mép ở trước mặt tôi, tôi không bị ông đánh lừa đâu! Hoa Quốc đang yên đang lành, các người lại làm xằng làm bậy! Thật sự cho rằng Hoa Quốc không còn ai nữa sao? Thiên Tử là người có thể tùy tiện để ai làm cũng được hả?”

 

“Cũng không xem lại bản thân mình đi, đã lớn tuổi như vậy rồi, còn đi tranh giành đấu đá! Nếu ông thật sự vì Hoa Quốc thì hôm nay tôi sẽ không đánh ông! Nhưng ông lại vì lợi ích riêng mà không quan tâm tới đất nước, như vậy nhất định đáng đánh!”

 

Dứt lời, ông lão vung tay lên tát một bạt tai!

 

Bốp, cú tát này khiến Tần Vương ngã lăn xuống đất, đau đến mức khuôn mặt già nua của Tần Vương phải co giật.

 

Nhưng cụ ta chỉ có thể nhẫn nhịn cú tát này!

 

Ít nhất không bị ông lão thẳng tay giết chết như Triệu Kính Hải, đối với Tần Vương mà nói đây cũng được coi là nhân từ.

 

Võ Thí Thiên híp mắt lại, nhìn ông lão nói: “Ông lão, xin…”

 

“Câm miệng! Tôi còn chưa hỏi tới cậu, cậu định cướp lời gì chứ? Cậu cũng muốn ngồi lên đó sao?”

 

Ông lão chỉ tay vào Long Đài, sắc mặt Võ Thí Thiên hơi biến đổi.

 

“Haiz! Vị trí Thiên Tử, ai mà không muốn ngồi lên, nhưng các người có biết, việc này liên quan tới mạng sống của bao nhiêu người dân? Kẻ đáng hận nhất là kẻ thông đồng với nước địch, dụ dỗ đại quân của nước địch, gây ra chiến tranh!”

 

“Có đúng không?”

 

Ông lão lạnh lùng trừng mắt nhìn Tần Vương.

 

Tần Vương ôm lấy khuôn mặt bị tát đến tê dại, bất lực cúi đầu xuống.

 

Lúc này, thế lực còn mạnh hơn con người!

 

Một mình ông lão, áp chế toàn bộ người có mặt ở đây đến đầu cũng không dám ngẩng lên!

 

Ngay cả Võ Thí Thiên kiêu ngạo như vậy, đứng trước mặt ông lão cũng không dám thở mạnh!

 

Không lâu sau, Tiêu Chính Văn cầm Long Kiếm quay lại!

 

“Nhóc con, lão già này đáng chết, nhưng bây giờ ông ta không thể chết, về phần người khác, người nào nên giết thì giết, không cần nương tay!”

 

Ông lão một tay chắp sau lưng, chỉ vào Tần Vương.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Tần Vương, lập tức hiểu được ý của ông lão, giữ lại mạng cho Tần Vương còn có nhiều lợi ích.

 

Hiện giờ các nước khởi binh đều là do sự xúi giục của Tần Vương nên chỉ cần một câu nói của Tần Vương thì đám quân nước ngoài có thể rút lui!

 

Việc này có lợi với Hoa Quốc hơn so với việc để mười mấy vạn binh lính đổ máu nơi chiến trường!

 

Nghĩ vậy, Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn ông Lạc.

Lúc này, ông Lạc đang định chuồn đi từ cửa sau, nhưng không ngờ ông lão bỏ qua cho Tần Vương, Tiêu Chính Văn lại chuyển sự chú ý tới ông Lạc!

Đọc truyện chữ Full