TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1381

Chương 1381

Khương Vy Nhan đã quá rõ Đông Phương Viêm là loại người gì rồi.

 

Hoàn toàn chẳng thể nói lý được với loại người này.

 

“Được!”

 

Đông Phương Viêm gật đầu tán thành, đứng lên nói: “Quả nhiên là người phụ nữ của Tiêu Chính Văn, được đấy. Khá khen cho sự hung dữ này, cũng không uổng công tôi phí tâm sức nhiều với cô như vậy”.

 

“Nhưng cô nghĩ dẫn theo sư phụ của tôi đến thì cô có thể thoải mái ra vào sao? Haizz, phụ nữ thật ngốc nghếch và ngây thơ”.

 

Nghe hắn nói thế, Lãnh Kế Hồng bước lên trước một bước chắn trước mặt Khương Vy Nhan: “Cậu Đông Phương, xin hãy tự trọng”.

 

“Ông là cái thá gì! Cút! Nếu không ông đây sẽ giết chết ông!”

 

Đông Phương Viêm trợn mắt tức giận hét lên với Lãnh Kế Hồng.

 

“Sếp Lãnh, mặc kệ anh ta, chúng ta đi thôi. Tôi muốn xem ai có thể cản được tôi”.

 

Khương Vy Nhan tái mặt vì tức giận, sải bước định đi ra ngoài.

 

Nhưng vừa bước đến cửa phòng thì có hai người chặn đường đi của Khương Vy Nhan.

 

“Thật xin lỗi, trước khi cậu Đông Phương cho phép các cô rời khỏi đây, không ai được phép bước nửa bước ra khỏi căn phòng này”.

 

Mặt Karle lạnh như băng nói.

 

Độ Thiên Chân Nhân thấy hai người đàn ông da trắng ở ngoài cửa này, lòng không khỏi chùng xuống.

 

Hai người này đều là cường giả cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao, nếu chỉ là một mình cụ ta thì vẫn ổn, dù không đánh cũng có thể thoát.

 

Nhưng bên cạnh còn Khương Vy Nhan nên tình hình khác hoàn toàn.

 

Sao có thể dễ dàng bảo vệ một người phụ nữ mang thai yếu ớt trước mặt hai cường giả cảnh giới Thiên Vương bốn sao được đây?

 

“Đông Phương Viêm, nếu cậu vẫn nể tình thầy trò giữa tôi và cậu thì bảo hai người đó tránh ra”.

 

Độ Thiên Chân Nhân quay đầu lại nói với Đông Phương Viêm.

 

“Ha ha!”

 

Đông Phương Viêm ngửa mặt lên trời bật cười rồi chỉ vào ống tay áo trống không nói: “Thầy trò? Tiêu Chính Văn cắt đứt một cánh tay của tôi, hủy hoại cuộc đời tôi. Nếu ông nể tình thầy trò giữa chúng ta thì sẽ đi làm con chó cho Tiêu Chính Văn sao?”

 

“Ai sẽ đền lại cánh tay cho tôi đây? Bảo tôi thả cô ta đi ư? Không có cửa đâu! Tôi phải để cho Tiêu Chính Văn mở to mắt nhìn tôi chơi chết người phụ nữ của hắn thế nào! Tôi phải khiến hắn đau khổ gấp mười lần, một trăm lần tôi nữa kìa”.

 

Đông Phương Viêm gào lên như phát điên, hoàn toàn không xem Độ Thiên Chân Nhân ra gì.

 

Lúc này La Hải Bằng cũng chậm rãi đứng dậy.

 

Hơi thở cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao tỏa ra, ông ta cười khẩy nói với Độ Thiên Chân Nhân: “Trưởng bối Độ Thiên, nể tình ông là sư phụ của cậu Đông Phương, ông có thể đi được rồi!”

“Nhưng người phụ nữ này bắt buộc phải ở lại!”

Đọc truyện chữ Full