Chương 1420
Thấy ông Hứa đã sắp mất mạng, sắc mặt ông Lư trắng bệch nhìn Tiêu Chính Văn.
Lúc này hy vọng duy nhất của cụ ta là Lạc Cửu Anh có thể đánh bại được Tiêu Chính Văn.
Nhưng chuyện này có khả năng xảy ra sao?
Nếu Lạc Cửu Anh có được nửa phần thắng thì cũng sẽ không tìm đến liên minh võ thuật nhờ ra mặt.
Cơ thể ông Lư khẽ run rẩy, đảo mắt nhìn ông Hứa nằm trong cái hố lớn trước mặt, cụ ta nuốt nước bọt rồi ngồi lại vào chỗ của mình.
Lúc này cả người ông Hứa hệt như một miếng thịt bẩn nằm trong cái hố lớn hình người, thỉnh thoảng co giật vài cái.
Đến giờ ông Hứa cũng không hiểu rốt cuộc mình thua ở đâu.
Đòn tấn công của Tiêu Chính Văn liên tục và dồn dập như vũ bão, ngay cả ông Hứa có nhiều kinh nghiệm chiến đấu cũng chưa từng nhìn thấy chiêu thức kỳ quái đó.
Nhưng lúc này bất kể cụ ta có không cam lòng thế nào cũng đã muộn.
Nội tạng cụ ta đã bị Tiêu Chính Văn đánh nát hết cả, lúc này chỉ có thể nằm trong hố lớn đợi chết.
Mấy vị môn chủ trước đó giúp ông Lư chỉ trích Tiêu Chính Văn cũng đồng loạt câm như hến.
Họ nhìn vào mắt Tiêu Chính Văn cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Tiêu Chính Văn chậm rãi xoay người lại nhìn ông Lư, cười khẩy nói: “Tôi cũng cho ông một cơ hội, chỉ cần ông quỳ xuống dập đầu mười lần, tôi sẽ xem như những chuyện trước đó chưa từng xảy ra”.
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ vào tách trà mình đã uống lúc nãy.
Ông Lư giật mình, Tiêu Chính Văn thế mà lại phát hiện được sao?
Lạc Cửu Anh cũng nhìn tách trà có độc kia, bất lực lắc đầu.
Mặc dù cụ ta không biết tại sao Tiêu Chính Văn không bị trúng độc nhưng rõ ràng Tiêu Chính Văn đã phát hiện ra khi uống tách trà có độc này rồi.
Ông Lư tràn đầy vẻ oán hận nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn.
“Tiêu Chính Văn, cậu có biết tôi là ai không mà cậu dám bảo tôi dập đầu nhận lỗi với cậu hả?”
Hốc mắt ông Lư sâu hun hút, vẻ mặt hung ác gào mồm lên.
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn ông Lư, điềm nhiên nói: “Bất kể ông là ai thì hôm nay ông bắt buộc phải quỳ xuống, nếu không thì sẽ chết!”
Vừa nghe anh thốt ra từ “chết”, mọi người đều trố mắt nhìn nhau.
Tiêu Chính Văn dám nói chuyện với ông Lư như thế à?
Mỗi người có mặt ở đó đều sâu sắc cảm nhận được kết cục của việc đắc tội với liên minh võ thuật thê thảm đến mức nào.
Từ trước đến nay trong liên minh võ thuật không phải không có người tài giỏi giống Tiêu Chính Văn.
Nhưng cuối cùng vẫn chết dưới sự truy đuổi và áp bức của các võ tông.