TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1436

Chương 1436

“Bảo chúng cút đi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

Nãy giờ hai đệ tử của Thiên Kiếm Tông đã ngứa mắt hai người đàn ông trung niên đó rồi, vừa nghe Tiêu Chính Văn nói thế hai người đáp một tiếng, sau đó chạy như bay ra ngoài.

 

“Anh Tiêu nói hai người mau cút đi, nếu không sẽ đánh gãy chân chó của hai người đấy”.

 

Hai người không ngờ Tiêu Chính Văn lại ngang ngược như thế, dám không nể mặt nể mũi gì.

 

“Cậu phải nói rõ bọn tôi là đệ tử của Quỷ Y Môn”.

 

Người đàn ông dáng vẻ thấp bé bước đến chỉ vào hai đệ tử Thiên Kiếm Tông tức giận quát tháo.

 

“Nói các anh đó! Cút được bao xa thì cút đi cho ông! Nếu không ông đây đánh gãy chân các anh đấy”.

 

Một đệ tử khác của Thiên Kiếm Tông rút kiếm ra, hai mắt lóe lên vẻ lạnh lùng, đằng đằng sát khí bước về phía hai người kia.

 

“Tiêu Chính Văn đúng là không biết tốt xấu, sư… sư phụ bọn tôi nể mặt cậu ta cũng là người trong võ tông nên mới xuống núi giúp đỡ, các cậu… các cậu muốn làm gì?”

 

Hai đệ tử của Lâm Thiên Đức đâu phải là đối thủ của hai người Thiên Kiếm Tông này.

 

Xét về cảnh giới không phải chỉ thua kém một chút.

 

Hơn nữa hai người này đã kìm nén cơn giận của mình nãy giờ, chả biết hai tên ất ơ này từ đâu đến mà mở miệng ra là cứ bảo anh Tiêu phải đích thân ra tận cửa đón.

 

Các người là cái thá gì?

 

Hai người đang định ra tay thì Tiêu Chính Văn chậm rãi bước đến, đảo mắt nhìn hai người kia sau đó khoát tay với hai đệ tử của Thiên Kiếm Tông.

 

“Anh Tiêu, hai tên này quá ngông cuồng, mở miệng ra là bảo anh đích thân ra đón, đúng là không biết trời cao đất dày”.

 

Một đệ tử của Thiên Kiếm Tông tức giận đến mức mặt mày tím tái, nghiến răng nghiến lợi mắng.

 

Tiêu Chính Văn bình thản cười nói: “Về nói lại với sư phụ các anh, tốt nhất bớt đục nước béo cò đi, nếu không ông ta không thể chịu được hậu quả đâu”.

“Tiêu Chính Văn, cậu có ý gì? Sư phụ bọn tôi không quản ngại đường sá xa xôi đến giúp cậu, còn cậu lại không phân biệt tốt xấu”.

Đọc truyện chữ Full