TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1482

Chương 1482

Lúc này Mayer vô cùng đắc ý.

 

Phải biết rằng người đang đứng trước mặt ông ta lúc này là Tiêu Chính Văn!

 

Vua Bắc Lương của Hoa Quốc, từng là chủ soái một phương dẹp tan năm nước!

 

Nếu không phải bởi vì Tiêu Chính Văn có thân phận này thì ông ta đã nhận tiền và đưa giấy phép thông hành cho La Quốc Hoa từ lâu rồi!

 

Một nhân vật thấp bé tầm thường đâu đáng để ông ta phải đối phó như vậy?

 

Thật ra ông ta không chỉ muốn bắt Tiêu Chính Văn kính rượu mình mà còn muốn chụp ảnh công khai, lưu lại làm đề tài câu chuyện để khoe mẽ vào những khi rảnh rỗi sau này.

 

Trên thế giới này, có người từng được người đứng đầu Mễ Quốc kính rượu, có người từng được thủ tướng Ưng Quốc kính rượu!

 

Thậm chí Thiên Tử của Hoa Quốc cũng từng phải kính rượu người khác!

 

Thế nhưng đã ai từng được Tiêu Chính Văn kính rượu chưa?

 

Chỉ cần dựa vào bức ảnh có ý nghĩa đánh dấu thời đại mới này là đủ để ông ta mang đi khoe khoang khắp nơi!

 

Nhìn Tiêu Chính Văn cầm chai rượu bước tới trước mặt mình, trong lòng Mayer thật ra vô cùng kích động, thậm chí bàn tay đang cầm điếu thuốc còn bắt đầu run lên.

 

Bốp!

 

Vào lúc Mayer đang hí hửng đắc ý, chai rượu trong tay Tiêu Chính Văn đột nhiên rời khỏi lòng bàn tay anh rồi đập thẳng lên đầu Mayer.

 

Chai rượu vỡ nát ngay tại chỗ, rượu mang theo máu chảy lênh láng xuống nền đất.

 

Mà Mayer lúc này vẫn còn đang sững sờ đứng đó!

 

Tiêu Chính Văn không phải đã chịu thua, đi tới kính rượu ư?

 

Sao có thể dùng chai rượu mà đập xuống như vậy chứ?

Hơn nữa, cái thứ đỏ tươi này rốt cuộc là gì vậy?

Lúc La Quốc Hoa nhìn thấy cảnh tượng này thì mặt mày tái xanh, lập tức sải bước ra trước, vội vàng chắn ngang trước người Tiêu Chính Văn.

 

Mấy người còn lại cũng vội vàng bao lấy, bao quanh Mayer bên trong một bức tường người.

 

Nửa phút trôi qua, Mayer mới hoàn hồn trở lại, cầm khăn giấy đặt lên trên đầu mình, sau đó ngẩng đầu lên dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn đang đứng ở phía xa.

 

Lúc này, Mayer bình tĩnh lạ thường, không hề gào thét, cũng không nổi điên.

 

Thế nhưng, sắc mặt của mấy người La Quốc Hoa lại càng thêm khó coi.

 

Điều đó tượng trưng cho việc chuyện này tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp!

 

Càng là sự yên ả trước bão tố thì càng báo hiệu cho việc bão tố sẽ vô cùng ác liệt!

 

Chai rượu này không chỉ dẹp tan chuyện giấy phép thông hành, ngay cả chuyện bọn họ có thể sống sót mà rời khỏi nơi này hay không cũng trở thành vấn đề.

 

Mayer hít sâu vào một hơi, sau đó rút điện thoại ra từ trên người, bấm một dãy số rồi gọi đi.

 

Chưa tới mười giây, đối phương đã nhận điện thoại, Mayer bình thản nói: “Dẫn một nhóm người qua đây một chuyến!”

 

Nói xong, Mayer đút điện thoại vào lại túi quần, hơi khép hai mắt giống như đang chờ đợi gì đó.

 

“Ông Mayer, chuyện này đều là do Tiêu Chính Văn quá kích động, chỉ là một hiểu lầm, một hiểu lầm nhỏ, ông tuyệt đối đừng…”

Đọc truyện chữ Full