TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1499

Chương 1499

Khoảng sân nhỏ này tương đối giống với tứ hợp viện ở Long Kinh.

 

Chỉ là các căn phòng xung quanh đều được xây từ đất bùn.

 

Một căn phòng trong số đó đang le lói ánh đèn, thi thoảng còn vang lên những tiếng lầm bầm!

 

Tiêu Chính Văn lắng tai nghe, những tiếng lầm bầm này có lẽ là một loại thần chú đã có từ rất lâu, có vẻ như ông cụ đang tiến hành một nghi thức rất thần bí!

 

“Anh Tiêu, đại ca! Mời mọi người ăn trái cây!”

 

Cậu thanh niên trẻ tuổi mang một giỏ trái cây tới đặt lên chiếc bàn bên cạnh, mời mấy người Tiêu Chính Văn cùng tới ngồi, lấy một quả cam đưa cho Tiêu Chính Văn và Dương Linh Nhi.

 

Ở nước Lý, trái cây có thể nói là một thức đồ rất quý giá.

 

Bởi vì đa phần nước Lý đều là sa mạc, vậy nên trái cây chỉ có thể dựa vào nhập khẩu, giá thành vô cùng đắt đỏ.

 

Có thể thấy địa vị của Trần Cương trong lòng cậu thanh niên này rất cao.

 

Vừa ăn trái cây, Trần Cương vừa ngoảnh đầu sang hỏi: “Ông nội cậu ngày nào cũng phải như vậy sao?”

 

Anh vừa nói vừa chỉ vào căn phòng đang sáng đèn kia.

 

“Không, chỉ khi tới ngày mười sáu tháng bảy thái dương lịch thì mới làm những thứ này, hôm nay vừa hay lại chính là ngày mười sáu tháng bảy!”

 

Cậu thanh niên vừa nói vừa lấy ra một phiến đá có khắc lịch pháp đưa ra trước mặt Trần Cương.

 

Tiêu Chính Văn càng nhíu mày chặt hơn, thái dương lịch mà cậu ta nhắc tới thật ra cũng là lịch âm của Hoa Quốc!

 

Khoảng cách giữa hai quốc gia đâu chỉ có nghìn vạn dặm?

 

Lịch pháp của Hoa Quốc sao có thể lưu truyền tới được nước Lý?

 

Vào lúc Tiêu Chính Văn đang trầm tư, ánh đèn trong căn phòng đó đột nhiên tắt ngúm.

 

Một ông cụ tuổi trạc bảy mươi chống gậy bước từ trong phòng ra.

 

Đừng thấy cụ ta thoạt nhìn tuổi tác đã cao mà lầm, Tiêu Chính Văn vừa nhìn đã biết ông cụ này tuyệt đối không tầm thường!

 

Ít nhất cũng có thực lực Thiên Vương một sao, hơn nữa, đây có lẽ đây cũng là kết quả của việc tuổi cao làm sụt giảm cảnh giới!

 

“Ông nội, ba vị mà cháu nói với ông chính là bọn họ, anh ấy là đại ca của bọn cháu, còn vị này là anh Tiêu!”

Cậu thanh niên trẻ tuổi vội vàng tiến lên trước đỡ lấy ông cụ, đồng thời giới thiệu cho cụ ta nghe một lượt.

Đọc truyện chữ Full