TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1531

Chương 1531

Ánh mắt Nguyệt Ảnh lạnh lùng nhìn về phía hai người Capua và Emmanuel.

 

“Hôm nay chúng tôi đến không phải để giết người, anh Tiêu vẫn luôn là bạn của chúng tôi, chúng tôi sẽ không can dự vào trong ân oán giữa gia tộc Asia Lanci và anh Tiêu!”

 

“Ra tay với ai là quyền tự do của mấy người, nhưng mấy người không thể gây bất lợi cho anh Tiêu ở trước mặt chúng tôi!”

 

Giọng điệu Nguyệt Ảnh hết sức kiên định!

 

Đồng thời, cậu thanh niên quái gở kia cũng rút ra một con dao dài, trừng hai mắt nhìn vào Emmanuel.

 

“Nguyệt Ảnh, cô đừng quên, sư phụ cô cử cô tới là vì chuyện hợp tác với chúng tôi chứ không phải làm hòn đá ngáng chân chúng tôi!”

 

Jason thấy Nguyệt Ảnh đứng ra thì lập tức nổi giận.

 

Hắn không thể ngờ được rằng sứ giả mà nước Vy Hào cử tới lại đứng ra bảo vệ cho Tiêu Chính Văn!

 

“Nguyệt Ảnh, đừng tự làm khó mình , mấy người không tham gia vào là tôi đã cảm kích lắm rồi!”

 

Tiêu Chính Văn cười nhạt nói.

 

“Tôi không chỉ không cho phép hắn giết anh mà anh cũng đừng nghĩ đến chuyện giết hắn!”

 

Nguyệt Ảnh quay đầu lại, liếc nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt sắc lạnh.

 

Cái gì?

 

Hai mắt Jason đã đỏ ngầu, Tiêu Chính Văn chỉ có một thân một mình, đối diện với hai kẻ địch mạnh thì hắn có thể giết được ai cơ chứ?”

 

Đối với Tiêu Chính Văn mà nói, giữ được tính mạng đã là mơ tưởng viển vông rồi!

 

“Mong cô tự nhìn lại thân phận của mình, Đông Hoàng cũng không dám nói ra những lời lẽ điên cuồng như vậy với người của gia tộc Asia Lanci đâu!”

 

Jason gần như nổi điên.

 

Trong từ điển của gia tộc Asia Lanci chưa từng có hai chữ thất bại!

 

Huống hồ, chỉ xét riêng thế lực gia tộc, những gia tộc danh tiếng lâu năm giống như bọn chúng chưa từng coi mấy môn phái ở phương Đông ra gì.

 

Dù là mấy người Đông Hoàng có quan hệ mật thiết thì chẳng qua cũng chỉ là tay sai của bọn chúng mà thôi!

 

Bây giờ một kẻ thấp bé lại dám chạy tới trước mặt chủ nhân ăn nói hàm hồ, rõ ràng không biết trời cao đất dày ra sao.

 

“Nếu mấy người muốn chết, vậy thì để tôi tiễn mấy người!”

 

Emmanuel cầm một thanh kiếm, tiến lên trước một bước, nói với vẻ mặt lạnh tanh.

Cùng lúc này, Capua cũng cố thủ tại vị trí cửa, ánh mắt lạnh lùng nhìn người thanh niên trẻ.

Đọc truyện chữ Full