TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1730

 Đồng thời, không ít người cũng bắt đầu đánh giá lại về thực lực của Trương Đạo Linh.

 

Chỉ cần sự chỉ dạy đơn giản đã có thể khiến cho Độ Thiên Chân Nhân trở thành nhân vật chỉ đứng sau mỗi Võ Thí Thiên bên trong võ tông, hơn nữa còn lĩnh hội được cả Kiếm Cảnh, có thể thấy được thành tựu của Trương Đạo Linh lớn tới mức nào!

 

Không ít người đều nhìn Trương Đạo Linh bằng ánh mắt ngưỡng mộ!

 

“Tiền bối, xin ông nghe hết lời này của tôi, tôi không hề muốn đối đầu với tiền bối, mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó cả! Cậu chủ Trương giả mạo cậu Tiêu làm nhiều chuyện xấu ở tỉnh Xuyên, sau đó bị cậu Tiêu phát hiện ra nhưng vẫn hồ đồ muốn dồn cậu Tiêu tới chỗ chết!”

 

“Dưới tình cảnh bất đắc dĩ, cậu Tiêu mới ra tay. Thế nhưng người ta vẫn thường nói đó thôi, đã đánh thì không nương tay, đã mắng thì không giữ miệng, vậy nên mới vô tình giết chết cậu chủ Trương, chuyện này…”

 

“Câm mồm!”

 

Không đợi Độ Thiên Chân Nhân nói hết câu, Trương Đạo Linh đột nhiên phẫn nộ gầm lên.

 

“Cậu là cái thá gì mà cũng dám mở miệng nói chuyện ở trước mặt tôi! Cũng dám trách mắng nhà họ Trương chúng tôi không đúng ở trước mặt mọi người! Tôi nói cho cậu biết, chưa nói đến chuyện cậu chủ mới chỉ giả mạo thân phận của Tiêu Chính Văn, dù cho có muốn giết chết Tiêu Chính Văn thì cậu ta cũng chỉ có thể cúi đầu chờ chết!”

 

“Thành viên của nhà họ Trương chúng tôi là người mà đám tép riu mấy người cơ thể tuỳ tiện hay sao?”

 

“Không có nhà họ Trương chúng tôi, Hoa Quốc đã chia năm xẻ bảy, không còn tồn tại từ mấy trăm năm trước rồi! Với công trạng của nhà họ Trương, mấy người ai có tư cách khinh thường chúng tôi!”

 

“Nói cho mấy người biết, nhà họ Trương chúng tôi chính là bầu trời của mấy người! Trời bảo cậu chết, cậu nhất định phải chết! Trời bảo bỏ mạng, cậu chỉ có thể nghe theo!”

 

Giọng nói của Trương Đạo Linh chấn động khắp không gian!

 

Đừng nói là trong biệt thự nhà họ Tiêu, cả Giang Trung cũng đều nghe thấy vô cùng rõ ràng.

 

Điên cuồng!

 

Kiêu ngạo!

 

Những lời này lọt vào trong tai của vô số người, thế nhưng người ta chỉ có thể thầm phẫn nộ chứ không một ai dám lên tiếng.

 

Dù có là chủ tịch thành phố Giang Trung thì cũng chỉ có thể cúi đầu ngoan ngoãn đứng một bên lắng nghe.

 

Không sai, công trạng của nhà họ Trương trải dài thiên thu vạn thế.

 

Thế nhưng nhà họ Trương đâu chỉ dựa vào mỗi công trạng!

Tần Vũ ở bên trong biệt thự thật sự không thể nghe tiếp được nữa, lúc này mới đứng dậy đi ra ngoài, tới trước cửa thì hành lễ với Trương Đạo Linh trước, sau đó nói: “Tiền bối, ông đức cao vọng trọng, dù cho là trưởng lão võ tông gặp ông cũng phải tôn trọng gọi ông một tiếng tiền bối Trương!”

Đọc truyện chữ Full