TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1955

Không chỉ tổ chức quốc tang cho Tiêu Chính Văn mà còn phong tước cho vợ con Tiêu Chính Văn, lần này làm hơi lố rồi đấy!

 

Nêu bây giờ thông báo Tiêu Chính Văn vẫn chưa chết thì mặt mũi của Thiên Tử để vào đâu được nữa?

 

“Thiên Tử, thực ra tôi lại nghĩ đây là chuyện tốt. Phía Âu Lục có lẽ sắp có tin tức rồi, đến lúc đó, tôi sẽ dùng một thân phận khác để lẻn vào Âu Lục”.

 

“Nếu mọi người đều nghĩ Tiêu Chính Văn đã chết thì sẽ không có ai nghi ngờ thân phận của tôi!”

 

Nghe vậy, Thiên Tử suy nghĩ hồi lâu sau đó khẽ gật đầu nói: “Cậu nói cũng đúng, người đã chết thì không thể sống lại được, nhưng còn một chuyện nữa, nếu các nước lại khởi binh tấn công thì e rằng Liễu Thanh…”

 

“Ý của Thiên Tử là một mình Liễu Thanh không thể gây áp lực với các nước sao?”

 

Tiêu Chính Văn nhướng mày, khẽ cười nói.

 

“Đúng vậy, dù sao trình độ của Liễu Thanh cũng kém xa cậu. Như cậu vừa nói, các nước đều biết vua Bắc Lương đã chết, cho nên sẽ không nghi ngờ thân phận của cậu!”

 

“Nhưng Hoa Quốc mà không có vua Bắc Lương thì làm sao có thể trụ được? Đây mới là điều bản quân lo lắng nhất!”

 

Tiêu Chính Văn hoàn toàn có thể hiểu được nỗi lo của Thiên Tử.

 

Cũng bởi vì điều này, Tiêu Chính Văn mới đặc biệt gấp rút trở về Long Kinh trước.

 

Gần như đã có thể đoán được trận chiến tiếp theo, vì vậy Tiêu Chính Văn phải sắp xếp thật hoàn hảo!

 

“Thực ra, Liễu Thanh chỉ cần bày binh bố trận là được, còn về phần những cao thủ kia, có một người có thể thay tôi ra tay!”

 

Thiên Tử nghe vậy liền ngẩng đầu hỏi: “Là ai?”

 

“Độ Thiên Chân Nhân! Có ông ta ở đây, Hoa Quốc sẽ không có mất mát gì. Mặc dù người này chưa gia nhập giới chính trị, nhưng dựa theo sự quan sát của tôi trong thời gian qua, người này có thể tin tưởng được!”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

 

Độ Thiên Chân Nhân?

 

Thiên Tử chưa từng gặp mặt Độ Thiên Chân Nhân, càng không biết người này là thần thánh phương nào.

 

Nhưng nếu đã là người Tiêu Chính Văn đề cử thì có lẽ tin tưởng được.

 

“Vậy bản quân có cần phong cho ông ta một chức vụ để ông ta toàn tâm toàn ý phục vụ đất nước không?”

 

Thiên Tử nghiêm túc hỏi.

 

Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Không cần, lúc Hoa Quốc gặp khó khăn, ông ta tự khắc sẽ đi, dù sao ông ta cũng là người của võ tông, quen với cuộc sống nhàn rỗi, cho ông ta chức vụ chính thức lại không hay lắm!”

 

“Sở dĩ tôi tiến cử người này là bởi vì từ bây giờ, tôi không thể xuất hiện trước mặt mọi người, cho đến khi tới Âu Lục, ít nhất không được để ai biết tôi còn sống!”

 

Thiên Tử nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Cậu quả nhiên là trụ cột của đất nước! Vừa trở về không thăm vợ con mà đến gặp bản quân. Có thể thấy, bản quân rất có mắt nhìn người!”

 

Nguy hiểm đã được giải quyết, tâm trạng của Thiên Tử đã trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.

Đọc truyện chữ Full