TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 2003

 Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy cường giả cảnh giới Thiên Thần đánh nhau.

 

Cảnh giới Thiên Thần là cảnh giới được ví như một người giết cả đất nước.

 

Hung hãn, mạnh mẽ đến nhường nào?

 

Nhưng cuộc đọ sức của hai người họ lại rất chuẩn xác về mặt khống chế sức mạnh, như thể không làm ảnh hưởng đến bất kỳ một ai.

 

Thậm chí ngay cả động vật dưới biển cũng không bị sức mạnh này làm tổn thương.

 

Lẽ nào đây chính là cường giả cảnh giới Thiên Thần?

 

Mỗi một luồng khí đều được khống chế chuẩn xác đến cực điểm, mỗi một đòn tấn công đều có thể dịch chuyển theo ý của mình.

 

Nhưng sau đó một luồng sức mạnh như dời núi lấp biển lập tức ập đến chỗ Tiêu Chính Văn.

 

Đó không phải là uy lực mà là đại dương.

 

Lúc này tất cả mọi người đều kinh ngạc bởi bản lĩnh của Andre.

 

Ngay cả Tần Vũ cũng phải thầm thán phục, đừng nói là mấy chiến hạm, dù chỉ một hạm đội thôi cũng sẽ bị tiêu diệt ngay tức khắc dưới thế tấn công hung hãn của Andre.

 

Lúc này Tần Vũ mới cảm nhận được sự nhỏ bé của bản thân.

 

Thảo nào từ xa xưa đã có tin đồn rằng những ai dưới cảnh giới Thiên Thần đều chỉ như một con kiến.

 

So với cường giả cảnh giới Thiên Thần, cuộc đọ sức giữa cảnh giới Thiên Vương quả thật cứ như trò chơi của trẻ con.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đang ở chính giữa vòng xoáy nước vẫn rất bình tĩnh, thậm chí cơn sóng khổng lồ đang ập xuống trên đỉnh đầu cũng không thể khiến Tiêu Chính Văn ngước mắt lên nhìn.

 

Đây là bình tĩnh, tự tin đến mức nào chứ!

 

Trong không trung, cơn sóng khổng lồ ập xuống, mọi người không khỏi đồng loạt ngước mắt lên nhìn, chỉ thấy cơn sóng đó như đồi núi cao mang theo tiếng sóng cuồn cuộn ập xuống trong tích tắc.

 

“Ầm ầm!”

 

Sau mấy tiếng động lớn, cơn sóng lớn ập xuống.

 

Tiêu Chính Văn vẫn bình an vô sự, không hề tổn hại gì đứng ở đó.

 

Chỉ là trước mặt anh xuất hiện thêm một màn sáng màu vàng.

 

Còn cơn sóng lớn đó lại biến mất không thấy tung tích.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, tay nắm chặt cái kích của Andre cũng không khỏi run rẩy.

 

Đó là trận pháp sở trường của ông ta, còn cơn sóng lớn ập xuống trong không trung đó có sức lực cực kỳ mạnh.

 

Đừng nói là Tiêu Chính Văn, dù có một tàu sân bay cũng sẽ bị đánh chìm ngay lập tức.

 

“Chuyện… chuyện này không thể nào!”

 

Andre nghiến răng, không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Chút trò vặt vãnh này mà cũng muốn đánh bại tôi à? Andre, có phải ông ngây thơ quá rồi không?”

Đọc truyện chữ Full