TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 2112

Cảm nhận được vẻ ngưỡng mộ trong ánh mắt của mọi người, Đông Phương Tuyết Ngưng nở một nụ cười cao ngạo.

 

Chẳng mấy chốc, mọi người đã đồng loạt ngồi xuống.

 

Một lãnh đạo học viện bước lên sân khấu, bắt đầu bài phát biểu vừa dài dòng vừa vô vị, khiến cho các học viên bên dưới đều ngáp ngắn ngáp dài.

 

Không dễ dàng gì vị lãnh đạo học viện này mới kết thúc bài phát biểu, Lữ Thanh Dương là người đầu tiên bước lên bục chủ tịch, liếc mắt nhìn các học viên bên dưới một lượt, cuối cùng sau khi xác định được vị trí của Tiêu Chính Văn thì trên mặt mới lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

 

“Là giảng viên của học viện võ thuật, trong buổi lễ long trọng ngày hôm nay, tôi cũng không có nhiều lời muốn nói, tôi tin rằng mọi người đều đã nghe nói đến chuyện Hoa Quốc chúng tôi có một loại thuốc thần kỳ có tên gọi là Linh Huyết Đan!”

 

“Sau khi uống loại thuốc thần kỳ này, trong vòng hai tiếng đồng hồ, cảnh giới có thể nâng cao lên hai bậc! Tôi biết mọi người sắp sửa phải tiến vào trong toà trận pháp, có rất nhiều học sinh đều mong muốn có được loại thuốc thần kỳ này để trợ lực cho bản thân!”

 

Lữ Thanh Dương vừa nói dứt lời, gần như tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nóng rực để nhìn chăm chăm vào chiếc hộp đàn hương trong tay ông ta!

 

Linh Huyết Đan có thể nói là bảo vật trong số bảo vật.

 

Dù không thể tiến vào trong toà trận pháp, có được loại bảo vật này cũng có thể bảo vệ tính mạng bản thân trong những thời khắc mấu chốt!

 

Thử nghĩ mà xem, nếu đột nhiên gặp phải cao thủ mà mình không đấu lại được, dùng loại đan dược này là có thể khiến cho thực lực tăng thêm hai bậc chỉ trong nháy mắt, đối thủ sẽ chấn động tới mức độ nào đây?

 

Cả đại lễ đường yên lặng tới độ có thể nghe được cả tiếng kim rơi, ai cũng đều đang chờ đợi Lữ Thanh Dương nói tiếp!

 

“Thầy Lữ, ông nói thứ trong tay ông tên là Linh Huyết Đan à?”

 

Một giảng viên đến từ Âu Lục kinh ngạc nhìn cái hộp gỗ đàn hương trong tay Lữ Thanh Dương, nói.

 

“Không sai, đây chính là bảo vật thuộc sở hữu riêng của Hoa Sơn chúng tôi, mặc dù thời gian tác dụng của nó chỉ là hai tiếng đồng hồ, thế nhưng tôi cho rằng bất luận mục đích sử dụng là gì thì hai tiếng cũng là quá đủ rồi!”

 

Lữ Thanh Dương khẽ cười đáp lời.

 

Vừa nói hết câu, ngay cả trong mắt không ít giảng viên cùng cấp với Lữ Thanh Dương cũng lộ ra vẻ tham lam!

 

Thứ đồ giống như vậy, chỉ cần lấy ra là sẽ khiến cho tất cả mọi người phải tranh cướp, không một ai có thể ngờ được là Lữ Thanh Dương lại mang thứ bảo vật đó ra vào lúc này!

 

“Nếu như một cường giả ở cảnh giới Thiên Vương cấp long năm sao lấy được bảo vật này, vậy thì không phải có thể nâng chiến lực lên cảnh giới Thiên Thần trong khoảng thời gian ngắn sao?”

 

Bỗng chốc, một học viên lớn tiếng đưa ra nghi vấn trong lòng mình.

 

Lữ Thanh Dương khẽ lắc đầu nói: “Đương nhiên là không, nếu như bây giờ em đang ở cảnh giới Thiên Thần một sao thì nó có thể giúp em đạt tới cảnh giới Thiên Thần ba sao trong khoảng thời gian ngắn!”

 

“Thế nhưng không thể đột phá lên cảnh giới quá cao, dù gì nó cũng chỉ có tác dụng bảo vệ tính mạng, muốn đột phá cảnh giới thì vẫn phải dựa vào sự lĩnh hội và nỗ lực của bản thân!”

 

Dù là như vậy, Linh Huyết Đan vẫn trở thành tâm điểm của sự chú ý.

“Tôi tin rằng mọi người nhất định đều rất muốn có được nó, thế nhưng Linh Huyết Đan chỉ có một viên, bất luận đưa cho ai thì những người khác đều sẽ nói tôi làm việc không công bằng!”

Đọc truyện chữ Full