TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 2147

Mấy luồng sức mạnh vô cùng lớn ập xuống, trong lòng Andre khẽ run lên, vội vàng mở miệng nói: “Các vị tiền bối! Tôi không có ý gì khác, chỉ mong mọi người có thể hóa giải ân oán!”

 

“Dù sao cường giả ngoài lãnh thổ cũng sắp trở về rồi, nếu như…”

 

“Nếu như? Nếu như cường giả ngoài lãnh thổ trở về, e rằng người đầu tiên phải chết chính là ông! Bàng quan nhìn vương tộc Âu Lục bị tàn sát, ông đã biết tội mình chưa?”

 

Vua Lion phẫn nộ quát lên.

 

“Khi Tiêu Chính Văn tới Âu Lục, đáng lẽ ông nên dùng toàn lực đuổi cậu ta ra khỏi lãnh thổ Âu Lục mới phải, nhưng ông không chỉ không làm thế mà còn mắt mở trừng trừng dẫn sói vào nhà, nói ông là phản đồ của Âu Lục cũng không ngoa!”

 

Vua Arthur cũng lạnh lùng nói.

 

Andre bị chất vấn liên tiếp, trên trán toát mồ hôi hột, nghiêng đầu nhìn bốn vị cường giả cảnh giới Thiên Thần, thở dài: “Các vị tiền bối, tôi nghĩ các vị hẳn biết rằng, khi cường giả cảnh giới Thiên Thần đánh nhau sẽ gây ra tình cảnh gì!”

 

“Nếu giao đấu với Tiêu Chính Văn, trăm họ Âu Lục sẽ bị liên lụy! Sở dĩ tôi làm vậy cũng là vì tương lai Âu Lục thôi!”

 

“Hồ đồ!”

 

Ahexangin nãy giờ vẫn im lặng cuối cùng cũng mở lời.

 

Một luồng sáng bạc rực rỡ bao bọc lấy Andre.

 

Hiển nhiên, nếu ông ta còn dám nhiều lời, có khả năng Ahexangin sẽ giết chết ông ta luôn!

 

Mặc dù đều là cường giả cảnh giới Thiên Thần nhưng dù sao Ahexangin cũng cao hơn Andre một bậc.

 

Hơn nữa, cụ ta dường như sắp đột phá thành cường giả cảnh giới Thiên Thần địa cấp ba sao.

 

Trước mặt cụ ta, Andre cũng chỉ là một kẻ địch nhỏ nhoi!

 

“Andre, ông có biết, mấy ngàn năm qua, chỉ có một mình Thành Vương Tư có thể bước vào lãnh thổ Âu Lục, nhưng được thế cũng bởi có sự can thiệp của cường giả ngoài lãnh thổ!”

 

“Hôm nay ông lại để mặc cho một tên nhóc Hoa Quốc ngang nhiên hoành hành ở Âu Lục, ông có biết đây là nỗi nhục nhã lớn nhất của Âu Lục không?”

 

“Ông cho rằng hôm nay chúng tôi chỉ nhằm vào một mình cậu ta ư? Ông sai rồi! Sau khi cậu ta chết, chúng tôi sẽ tính sổ với ông!”

 

Giọng nói của vua Arthur lạnh tanh.

 

Vừa dứt lời, Andre như rơi vào hầm băng.

 

Ông ta hoàn toàn không thể ngờ được rằng bốn người này lại muốn tính sổ với mình!

 

“Tránh ra!”

 

Vua Arthur lạnh lùng quát!

 

Andre hít sâu một hơi, không thể làm gì khác ngoài việc dập đầu với bốn người kia, sau đó chậm rãi lui về dưới chân núi!

 

Vua Lion đưa mắt nhìn Andre rời đi, sau đó lại nhìn về phía Tiêu Chính Văn nói: “Người Hoa Quốc kia, Âu Lục chưa bao giờ bị bất kỳ ai xâm phạm, kể cả Thành Vương Tư cũng không được!”

 

“Cậu còn nhỏ tuổi, nhưng lại dám tới Âu Lục hoành hành, ai cho cậu lá gan và dũng khí đó?”

 

Cùng với thanh âm chất vấn này, cả tòa núi tuyết cũng phát ra một trận gầm rú ầm ầm!

Đọc truyện chữ Full