TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 2161

“Uy phong lúc nãy của ông đâu rồi? Cầu xin cậu Tiêu? Xin lỗi nhé, tôi không có tư cách đó!”

 

Nói rồi Andre quay mặt sang một bên, không liếc nhìn Ahexangin thêm một cái nào nữa.

 

Đám người xem trận đấu cũng đồng loạt cúi đầu thở dài.

 

Đây chính là nghe danh không bằng gặp mặt mà mọi người thường nói.

 

Ahexangin bây giờ đâu còn uy phong của kẻ chiến thắng, đâu còn giống một vị anh hùng tung hoành khắp nơi?

 

Như Andre đã nói, cụ ta chính là một kẻ không biết xấu hổ.

 

Thậm chí không có khí phách đối mặt với cái chết.

 

Tại sao họ lại tôn kính một tên chẳng ra gì như thế?

 

Thậm chí có vài quý tộc tháo huy hiệu thanh giáo dài màu bạc của Ahexangin xuống rồi giẫm đạp dưới chân.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu… cậu không thể giết tôi, tôi là người đại diện cho cường giả ngoài lãnh thổ của gia tộc Saxon ở Âu Lục. Cậu giết tôi thì họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu”.

 

Ahexangin vừa nói thế, tất cả quý tộc Âu Lục đều ngẩng phắt lên, nhìn Ahexangin bằng ánh mắt căm thù.

 

Người Saxon?

 

Hơn một nghìn năm trước, chính vì sự xâm lược của người Saxon mà toàn bộ Âu Lục đều chìm trong cảnh khốn khổ.

 

Những tên súc sinh này thậm chí còn không tha cho đứa trẻ chỉ mới mấy tuổi, những nơi chúng đi qua đều là đất cằn ngàn dặm.

 

Mãi cho đến khi vua Frank khởi dậy mới đuổi người Saxon ra khỏi Âu Lục.

 

“Giết ông ta!”

 

“Giết ông ta!”

 

“Tên súc sinh này!”

 

Bên dưới vang lên những tiếng hét đầy tức giận.

 

Sở dĩ họ tức giận như thế không chỉ là vì thân phận của Ahexangin, mà là họ cũng đang thầm oán hận bản thân, Âu Lục mà họ vẫn luôn tự cho rằng đứng đầu văn minh khoa học kỹ thuật, đi đầu về trí tuệ thế mà lại nhận một tên phản bội làm cha hàng nghìn năm.

 

Đây quả thật là một cái tát thật đau cho mọi người trên cả Âu Lục.

 

“Tìm tôi tính sổ? Được, tôi đợi chúng!”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, ngón tay hơi dùng sức, một tiếng rắc vang lên, cổ Ahexangin đã gãy.

 

Một thi thể tràn đầy tội ác rơi xuống trong không trung.

 

“Đây chính là tín ngưỡng của các người à? Đây chính là niềm tự hào của Âu Lục các người sao?”

“Ngay cả là địch hay là bạn cũng không phân biệt được, ai cho các người tự tin để các người tự cho mình có cảm giác ưu việt như thế?”

Đọc truyện chữ Full