TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 2248

 Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Trương Tử Trần lập tức nổi điên, chỉ vào mũi Tiêu Chính Văn gào lên: “Tiêu Chính Văn, cậu còn dám hoài nghi tấm lòng ngay thẳng của sư phụ tôi sao?”

 

“Hơn nữa tôi nói cho cậu biết, không phải chúng tôi đang đàm phán với cậu, cậu là vua Bắc Lương của Hoa Quốc thì nên cống hiến cho Hoa Quốc, dù phải hi sinh bản thân đi chăng nữa!”

 

“Đây là chức trách của cậu, hơn nữa, nếu như những lời ban nãy cậu nói mà lan truyền ra ngoài, cậu sẽ bị muôn dân trăm họ của Hoa Quốc phỉ nhổ!”

 

Trương Tử Trần vừa tiến lên trước một bước, đang chuẩn bị lên tiếng thêm lần nữa.

 

Nhưng lão vẫn chưa kịp hoàn hồn lại, chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên hoa mờ, một giây sau, một tiếng “bốp” vang lên lanh lảnh.

 

Đầu của Trương Tử Trần vẹo sang một bên, cái tát của Tiêu Chính Văn đá đánh bay lão ra xa.

 

“Bộp!”

 

Cơ thể của Trương Tử Trần nặng nề ngã xuống mặt đất, má bên trái hằn rõ năm đầu ngón tay.

 

“Hi sinh bản thân? Bị muôn dân Hoa Quốc phỉ nhổ ư? Ai cho ông lá gan nói ra những lời này?”

 

“Sư phụ của ông có tấm lòng chính trực ngay thẳng như thế, sao không bảo ông đi mà hi sinh? Dù ông có lan truyền chuyện ngày hôm nay ra bên ngoài, ông tưởng rằng nhân dân Hoa Quốc sẽ làm theo những gì ông muốn sao?”

 

“Bốp!”

 

Không đợi Trương Tử Trần đứng lên, Tiêu Chính Văn lại giáng một bạt tai xuống từ khoảng cách xa!

 

Cú tát này còn vang hơn cả cú tát ban nãy, thậm chí ngay cả mấy đệ tử Thiên Kiếm Tông đang đứng trước cửa cũng nghe thấy rất rõ!

 

Lần này Trương Tử Trần thật sự nổi điên, dù gì lão cũng là đệ tử của cường giả vùng ngoài lãnh thổ!

 

Hơn nữa, ở ngoài lãnh thổ lão cũng là người có chút địa vị.

 

Đừng nói một nhân vật nhỏ bé không có chỗ dựa như là Tiêu Chính Văn, dù là mấy nhân vật có bối cảnh ở danh sơn cũng phải nể mặt lão vài phần, ai dám tát lão ngay giữa đám đông như thế chứ?

 

“Tiêu Chính Văn! Cậu dám đánh tôi…”

 

“Bốp!”

 

Trương Tử Trần vẫn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn lại giơ tay giáng một bạt tai nữa.

 

“Tôi cứ đánh ông đấy, sao hả?”

 

Tiêu Chính Văn bật cười lạnh lùng, liếc mắt nhìn Trương Tử Trần.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu thật sự cho rằng cả Hoa Quốc này không ai có thể xử lý cậu sao? Giờ cậu chiếm ưu thế là bởi vì cường giả vùng ngoài lãnh thổ vẫn chưa trở về, dù là cảnh giới Thiên Thần bốn sao, ở trước mặt cường giả vùng ngoài lãnh thổ cũng chẳng đỡ nổi một đòn đâu!”

 

Lúc này, Trương Tử Trần ôm lấy bên má bị đánh sưng tấy, gương mặt ngập tràn vẻ oán hận nhìn Tiêu Chính Văn chằm chằm.

 

Nếu không phải vì cách biệt thực lực quá lớn thì Trương Tử Trần đã ra tay với Tiêu Chính Văn từ lâu!

 

Nhưng vừa nghĩ tới ngay cả mười một lão già Hoa Sơn cũng chịu nhục trong tay Tiêu Chính Văn, Trương Tử Trần cũng chỉ đành kìm nén sự kích động.

“Hừ, ông đang uy hiếp tôi sao?”

Đọc truyện chữ Full