TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 2335

 “Không cần biết đó là gì, tất cả máy bay chiến đấu lập tức cất cánh! Nổ súng, nổ súng cho tôi!”

 

Spier hoàn hồn lại, vội vàng lớn tiếng hô lên với tất cả mọi người!

 

Ngay lập tức, vô số máy bay chiến đấu bay lên trên không với tốc độ nhanh nhất, vô số đại bác của tàu chiến đấu đều nhắm chuẩn vào tàu mặt nước của Hoa Quốc, điên cuồng phun ra tia lửa!

 

Thế nhưng vào khoảnh khắc những chiếc máy bay đó cất cánh, chỉ thấy bảy trụ sáng lập tức biến thành một mành lưới rất rộng chụp thẳng xuống dưới!

 

Những máy bay vừa mới cất cánh chỉ cần động phải mành lưới lớn đó thì đều đồng loạt hoá thành tro bụi!

 

Mà những đạn pháo này giống như bị một thứ gì đó cố định giữa không trung, vừa mới xuất nòng chưa đến trăm mét đã dừng lại ngay giữa không trung!

Lúc này, tất cả mọi người đều cầm kính viễn vọng tìm kiếm khắp bốn phía!

 

Ngay cả tướng lĩnh hải quân bên phía Mễ Quốc cũng sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh!

 

Lẽ nào Hoa Quốc đã nghiên cứu ra được loại vũ khí kiểu mới gì đó rồi sao?

 

Thế nhưng vào lúc bọn họ nhìn thấy một người đàn ông tóc dài giơ một tay chỉ lên bầu trời qua kính viễn vọng, mà bảy trụ sáng đó đều phát ra từ bảy ngôi sao Bắc Đẩu từ trên đỉnh đầu người này thì không khỏi sợ tới mức ngu người!

 

Điều này đã vượt xa so với phạm trù của vũ khí laser rồi thì phải?

 

Chỉ một lần chỉ tay tuỳ ý đã đánh chìm được toàn bộ mấy trăm tàu chiến, khiến cho hàng nghìn máy bay hoá thành tro bụi!

 

Điều quan trọng nhất là mấy loạt đạn pháo kia bị làm sao vậy chứ?

 

Sao lại cố định giữa không trung như thế kia?

 

Nhất thời, tất cả mọi người đều đầm đìa mồ hôi, bọn họ thậm chí đã hối hận khi đi theo Spier tới Hoa Quốc!

 

Mà bên phía Hoa Quốc cũng ngẩn ra ngay tại chỗ!

 

Tướng quân Lý nhìn mãi một lúc mới nhận ra người đang đạp trên mặt nước kia chính là vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn!

 

“Hôm nay, tôi sẽ không chỉ tiêu diệt hải quân Mỹ Lục của mấy người mà còn giết hết con dân của Mỹ Lục!”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn giống như lời của một vị thần từ trên không trung vang dội xuống dưới!

 

Không đợi tướng lĩnh hải quân Mễ Quốc kịp phản ứng lại, mành lưới phủ trời đó đã bao trọn lấy tất cả đội tàu!

 

“Rầm rầm rầm rầm!”

 

Ngay tức thì, cả mặt biển đột ngột dâng lên cao!

 

Tất cả tàu chiến và máy bay của Mễ Quốc gần như chìm xuống dưới đáy biển cùng một lúc!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, tướng quân Lý không khỏi nuốt nước bọt, kính quân lễ tiêu chuẩn với Tiêu Chính Văn từ phía xa: “Thuộc hạ là tổng chỉ huy đội tàu vùng biển phía Đông…”

 

Không đợi ông ta nói xong, Tiêu Chính Văn đã khẽ xua tay nói: “Lãnh đạo tàu chiến của ông tiến về phía Mễ Quốc, đi qua nơi nào thì giết sạch người và vật ở nơi đó!”

Tướng quân Lý không khỏi sững sờ, mệnh lệnh này tượng trưng cho điều gì, không cần nói cũng có thể biết rõ!

Đọc truyện chữ Full