TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 2772

Khi Larmor kinh ngạc hô lên, chỉ thấy cơ thể của Long Hình nhanh như điện giật, kéo thành một hư ảnh rất dài trên không trung, chỉ trong nháy mắt đã tới ngay trước mặt Larmor!

 

Ngay sau đó, một loạt âm thanh đấm đá lập tức vang lên!

 

Dường như mỗi một đòn đánh của Long Hình đều cực kỳ thô bạo.

 

Có thể nói, vừa mới bắt đầu nhưng Larmor đã bị đánh cho chạy trối chết, căn bản không phải là đối thủ của Long Hình!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như tất cả mọi người đang đứng xem xung quanh đều kinh ngạc tới rớt cả hàm!

 

Đối với bọn họ mà nói, kết quả này thật sự không thể tin nổi!

 

Sắc mặt của mấy thanh niên từ Âu Lục tới ban nãy cũng vô cùng khó coi.

 

Trước đây Larmor chém gió tới tận trời, thế nhưng vừa mới ra tay đã bị người ta đánh cho thừa sống thiếu chết luôn rồi!

 

Ngay cả bản thân Larmor mới ban đầu cũng hết sức kinh ngạc, không phải nên là hoàn toàn áp chế đối phương sao?

 

Sao mới tung ra được một chiêu đã bị đối phương dồn đánh rồi thế này?

 

“A!”

 

Larmor đột nhiên rú lên một tiếng, khí tức khắp người biến đổi đột ngột, một luồng sát khí vô cùng mãnh liệt dâng lên từ dưới chân hắn!

 

Thế nhưng một giây sau, nắm đấm thép của Long Hình lại giáng xuống, bốp!

 

Cùng với một tiếng vang rất lớn, áo giáp trên người Larmor bị đánh cho biến dạng, phần lõm xuống còn cắm thẳng vào xương sườn của Larmor, đau tới độ hắn phải thét lên không ngừng và vội vàng lùi ra sau!

 

Larmor của hiện tại nào còn cái dáng kẻ ngạo mạn như ban nãy nữa?

 

Rõ ràng giống như chó nhà có tang, liên tiếp lùi ra sau mười mấy bước rồi mới chỉ vào Long Hình mà nói: “Thằng ranh con Hoa Quốc, mày dám đánh úp tao?”

 

“Đúng, ngoại trừ việc đánh úp ra thì người Hoa Quốc chúng mày còn biết cái quái gì nữa!”

 

“Nếu như không phải anh đánh úp cậu chủ Larmor thì căn bản chẳng thể đánh thắng nổi đâu!”

 

“Có ngon thì đường đường chính chính giao đấu với cậu chủ Larmor đi!”

 

Ngay tức thì, đám người vây xung quanh cũng đồng loạt chỉ trích.

 

Long Hình cười lạnh lùng, chắp hai tay sau lưng, gật đầu nói: “Có thể, tao có thể để cho mày ra tay trước, như thế công bằng rồi chứ?”

 

Vừa nói dứt lời, Long Hình liền lùi ra sau một bước, đứng cách xa một quãng với Larmor!

 

Larmor lúc này trông vô cùng thảm hại, đặc biệt là bộ áo giáp kia thì ngược lại còn trở thành nỗi phiền toái của hắn, lại thêm nửa ngày trời để cởi bỏ bộ áo giáp đó xuống!

 

Sau khi lau máu trên khoé miệng, Larmor bật cười lạnh lùng, đột nhiên nhắm vào sau lưng Long Hình mà chỉ điểm!

“Cẩn thận có mưu!”

Đọc truyện chữ Full