TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 2977

Quan trọng nhất là phía sau Thiên Minh Tử có Bắc Cực Thiên Cung làm chỗ dựa, Bắc Cực Thiên Cung lại là thế lực không thể tách rời khỏi nhà họ Khổng.

Nói cách khác, Bắc Cực Thiên Cung chính là tay chân của nhà nho, là tay sai của nhà họ Khổng.

Cũng là chủ nhân thực sự của “chuyên gia” và “giáo sư” cực kỳ muốn bán nước cầu vinh quang.

Đó cũng là sự tồn tại rất có thể bị họ đóng gói thành một người kế thừa văn hóa, và còn có thể một lần nữa gây ra một làn sóng lớn về tiên hiền Khổng Thánh ở Hoa Quốc.

Chỉ cần quỳ xuống phục tùng thì những người này có thể đứng trên đỉnh cao của đạo đức lần nữa, đánh bại tất cả những phái chủ chiến có ý định làm cho Hoa Quốc đứng trên đỉnh cao của thế giới.

Mặt khác Tiêu Chính Văn trước giờ chỉ luôn hòa nhã với quân dân trong quân đội, đối xử với họ rất văn minh, nhã nhặn nhưng cũng sẽ trấn áp họ.

Thậm chí còn không nương tay tước đi đặc quyền vốn có của họ, khiến họ không thể không bị pháp luật ràng buộc giống như người dân bị họ xem thường kia.

Đây quả thật là tội không thể tha.

Đây cũng là điểm tất cả “chuyện gia” và “giáo sư” Hoa Quốc hận Tiêu Chính Văn đến thấu xương.

“Chỉ có tiền bối Thiên Minh Tử mới có thể đại diện cho võ tông Hoa Quốc, không giống Tiêu Chính Văn kia, ngày thường đều tỏ ra ta đây ăn hiếp người khác”.

Không ít những “giáo sư” cùng lúc công khai chỉ trích trên các truyền thông lớn.

“Đúng thế, “giáo sư” Lý nói rất có lý, chúng ta nghĩ kỹ lại thì Tiêu Chính Văn chỉ là một tên lính quèn, cậu ta có tư cách gì dẫn người đến đánh năm đại danh sơn?”

 

“Cậu ta dựa vào đâu là giết sạch giới võ thuật của Vy Hào, còn nữa người này đúng là một tên man rợ, sao cậu ta có thể đánh chìm chiến hạm quân sự của Mễ Quốc trên mặt biển chứ”.

“Người ta là đang bảo vệ hòa bình, bảo vệ công lý chính nghĩa”.

Chỉ thoáng chốc gần như tất cả truyền thông đều đang sỉ nhục Tiêu Chính Văn.

Còn có rất nhiều “giáo sư” công khai mắng chửi cảnh Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan ôm nhau sau khi trận chiến ở Hoa Sơn lần này kết thúc.

“Mọi người có thể nhìn xem đây chính là vua Bắc Lương luôn được mọi người ca tụng đấy. Không giúp thì thôi đi, còn dẫn theo vợ đi du ngoạn sơn thủy”.

“Bộ dạng này đâu có chút trách nhiệm xã hội nào, nhất là hai ngày trước anh ta còn lớn lối nói không ngại khai chiến với huyết tộc vì bảo vệ nhà họ Lý và nhà họ Chu”.

“Nhưng giờ thì sao? Khai chiến thật rồi anh ta ở đâu? Mọi người đừng quên, trận chiến này là do tiền bối Thiên Minh Tử giúp chúng ta giành chiến thắng”.

Thiên Minh Tử còn chưa xuống núi, mọi dư luận ở Hoa Quốc đã bùng nổ.

Theo tiết tấu mắng chửi của đám “chuyên gia”, “giáo sư”, cộng thêm thủy quân của năm đại danh sơn hùa theo, không lau sau người phản đối Tiêu Chính Văn cũng càng nhiều.

“Tiền bối Thiên Minh Tử, trước kia tôi chỉ nghe nói đến Thiên Cung bắc Cực uy danh bốn phương nhưng chưa được gặp, hôm nay được gặp tiền bối Thiên Minh Tử, tôi đúng là có phúc ba đời.”

Đọc truyện chữ Full