TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 2997

 

Thiên Minh Tử lần lượt loại bỏ hai con cờ là Lâm Đàm và Khổng Thiên Thu, sao có thể dừng lại ở đây được?

 

Trong đêm hôm đó hầu như tất cả những người trước kia từng đụng độ với Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn đều bị ám sát, thậm chí có vào tông môn bị người bí ẩn giết sạch.

 

Sáng hôm sau, các truyền thông lớn trên cả nước đều đưa tin về việc này.

 

Với mức độ bôi nhọ của Tiêu Chính Văn, chuyện này có thể được gọi là đi vào lịch sử.

 

Giết Khổng Thiên Thu trước mặt bao nhiêu người họ còn có thể hiểu được, nhưng đuổi giết những người kia, thậm chí là tiêu diệt tông môn người ta là chuyện không thể tha thứ.

 

Cộng thêm trận chiến ở đỉnh Hoa Sơn, Tiêu Chính Văn thậm chí thèm xuất hiện, rồi lại ra tay giết Lâm Đàm, hình tượng Tiêu Chính Văn trong lòng người Hoa Quốc gần như đã sụp đổ hoàn toàn.

 

Ngay cả những dân cư mạng trước đó vẫn luôn ủng hộ Tiêu Chính Văn cũng tỏ ra thất vọng cực kỳ, dù sao đường đường là vua Bắc Lương là lại nhỏ nhen như thế.

 

Huống gì trong số những người bị ám sát đó hơn nửa đều là người bình thường.

 

Nên gọi là cảm thông cho đồng loại, những cư dân mạng đó cũng là người bình thường, trước đó thanh tiếng của Tiêu Chính Văn ở Hoa Quốc cực kỳ cao, chính là vì Tiêu Chính Văn luôn đứng về phía những người dân ở dưới tầng đáy như họ.

 

Thậm chí trước giờ Tiêu Chính Văn đều đang phất cờ hô hào vì người dân, giành lại quyền lợi sinh tồn công bằng cho họ.

 

Nhưng những hành động hiện giờ của Tiêu Chính Văn lại đang chứng tỏ anh đứng về phía đối lập với người dân.

 

Lúc này trong một trang viên ở ngoại ô phía Bắc Long Kinh, Thiên Minh Tử đang chắp hai tay sau lưng đứng trên sân thượng nhìn phong cảnh ở đằng xa.

 

Ông ta có thể nhìn thấy rõ vô số ánh hào quang tụ lại về phía ông ta từ khắp bốn phương tám hướng của Hoa Quốc.

 

Đó chính là nguyện vọng của người dân Hoa Quốc, cũng là thứ được gọi là ý dân từ xưa đến nay.

 

Dĩ nhiên người thường không thể nhìn thấy, nhưng cao thủ trên cảnh giới Nhân Vương lại có thể cảm nhận được.

 

Sức mạnh nguyện vọng của người dân chia thành hai loại, một là sức mạnh của sự oán giận, loại còn lại là sức mạnh của tôn kính.

 

Sự diệt vong của rất nhiều vương triều trước đây đều có liên quan đến sức mạnh nguyện vọng của người dân, thậm chí có tin đồn rằng trong ba năm cuối của Thương triều, bầu trời hầu như đều là một màu xám xịt, mọi người không hề nhìn thấy chút sắc xanh nào.

 

Mà vật chất xám xịt đó chính là sự oán giận được thực chất hóa, chính sự oán giận này đã đẩy nhanh tốc độ diệt vong của Thương triều.

 

Sở dĩ Lý Đường trở nên hưng thịnh cũng bắt nguồn từ sức mạnh nguyện vọng, nghe nói năm đó Viên Thiên Canh đã nhìn thấy bầu trời ở Trường An sáng lấp lánh khi đang ngắm sao.

 

Đó chính là ước nguyện của người dân với Đại Đường, sự công dân của họ với Đại Đường.

 

Chính sức mạnh này để khiến Quốc Vận của Đại Đường hưng thịnh.

 

Thiên Minh Tử nhìn một lúc khẽ thở dài nói: “Đáng tiếc đây chỉ là sức mạnh nguyện vọng, không phải khí vận, cả đời này mình cũng không thể có được”.

Đọc truyện chữ Full