TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 3059

Trước cảnh tượng trước mắt này lại vả một cái thật đau vào mặt ông ta.

 

Điền Thương Hải không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu đi chết đi!”

 

Điền Thương Hải tức giận thu bánh xe Huyết Nguyệt về, khí tức cả người đều bùng phát, thậm chí dùng đến một trăm hai mươi phần sức lực đánh một đòn nữa về phía Tiêu Chính Văn.

 

Lần này ngay cả hư không cũng rung chuyển.

 

Ngay cả trời đất này cũng gần như sắp không chống đỡ được nữa rồi.

 

Thật ra ngay cả Thiên Minh Tử cũng không khỏi quay đầu đi, không dám nhìn thẳng.

 

Vì khi đòn tấn công này trúng mục tiêu, thậm chí cả một vùng trời đất này đều sẽ sụp đổ.

 

Nhưng trước mặt Tiêu Chính Văn, một đòn dùng hết sức của ông ta cũng chỉ như một trò chơi nhỏ của đám trẻ con.

 

Dù sao sức mạnh của hai người họ không ở cùng một cấp bậc, dù là lực về phương diện chân khí cũng không phải là thứ Điền Thương Hải có thể hiểu và so bì.

 

Huống gì lúc này Tiêu Chính Văn đã đứng ở độ cao của nguyên khí, thậm chí có thể nói hoàn toàn là đang đánh phủ đầu Điền Thương Hải.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó nhấc cánh tay trái lên.

 

“Ầm!”

 

Một tiếng vang kinh thiên động địa vang lên, một đám mây hình nấm cực lớn bay lên trời.

 

Ánh sáng chói mắt khiến mọi người không dám nhìn thẳng.

 

“Phụt!”

 

Chỉ thấy một bóng người bị văng ra từ trong ánh sáng chói mắt đó, bay ngược về hàng trăm mét, nôn ra máu.

 

Thấy cảnh tượng này, mọi người đều ngây ngốc.

 

Lần này Tiêu Chính Văn không chỉ đỡ được đòn tấn công tuyệt thế của Điền Thương Hải mà còn đánh Điền Thương Hải văng ra xa, nôn ra máu.

 

“A!”

 

Điền Thương Hải gắng sức vùng vẫy bò dậy, vươn tay lau máu trên khóe môi, phát ra tiếng hét đầy tức giận.

 

Quanh người ông ta được bao bọc bởi một lớp ánh sáng màu đỏ máu, có mùi tanh khá nồng, lan ra khắp nơi.

 

Ông ta không phục, ông ta là một trong ba cao thủ mạnh nhất mà huyết tộc cử đến thế tục lần này.

 

Dù ở ngoài lãnh thổ, ông ta cũng là sự tồn tại vô địch, một thằng nhóc thế tục nhỏ bé lại có thể đánh cho ông ta văng ra xa? Thể diện ông ta còn có thể để ở đâu được nữa đây?

 

“Hôm nay tôi thề phải băm vằm cậu ra!”

 

Điền Thương Hải tức giận ngẩng mặt lên trời hét lên.

 

“Lần sau không chỉ đơn giản là nôn ra máu đây, ông sẽ chết đấy”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

Không ai ngờ Điền Thương Hải lại bị Tiêu Chính Văn đánh đến mức nôn ra máu.

 

Trong mắt các đại danh sơn đây là điều không thể tin được.

“Rốt cuộc cậu ta làm bằng cách nào đấy?”

Đọc truyện chữ Full