TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 3107

 

“Nhà họ Chu? Dù không có nhà họ Chu, cậu Tiêu cũng không phải là người các cậu có thể tùy tiện chọc vào. Không muốn chết thì cúi đầu nhận tội đi”.

 

Chu Chấn Long không cảm xúc lạnh lùng nói.

 

Nghe thấy thế, Hồ Vọng Hải không khỏi sửng sốt!

 

Chu Chấn Long lại cúi đầu nhận lỗi trước Tiêu Chính Văn?

 

Cho dù nhà họ Hồ không thắng nổi nhà họ Chu, thế nhưng dẫu sao bọn họ cũng là gia tộc lớn từ vùng ngoài lãnh thổ, Chu Chấn Long làm thế chẳng phải là giúp người ngoài không giúp người nhà sao?

 

Nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt tràn đầy tự tin của Chu Chấn Long, thì không khỏi hít sâu một hơi.

 

Nghĩ đến hậu quả khi đắc tội với nhà họ Chu, Hồ Vọng Hải cũng phải cúi đầu.

 

Dưới những ánh mắt theo dõi vô cùng kinh ngạc của mọi người, Hồ Vọng Hải quỳ “Phập” xuống trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

“Anh Tiêu, chúng tôi biết lỗi rồi, xin lỗi, xin anh Tiêu rộng lòng bỏ qua cho!”

 

Hồ Vọng Hải quỳ gối, suýt nữa khiến Trương Tử Tuấn sợ đến tè ra quần.

 

Phải biết rằng, trong nhóm của bọn họ, người chỉ xếp sau Khổng Thiên Tường chính là Hồ Vọng Hải, ngay cả hắn cũng bị ép phải quỳ trước mặt Tiêu Chính Văn ư?

 

Cùng với ba tiếng “Đùng đùng đùng” vang lên, Tiêu Chính Văn bước thẳng qua đỉnh đầu của Hồ vọng Hải.

 

“Trương thế tử đúng không? Anh không cần phải dập đầu đâu, như ý muốn của anh, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể để yên được!”

 

Ánh mắt Tiêu Chính Văn tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm vào Trương Tử Tuấn.

 

“Tiêu Chính Văn! Anh… anh muốn làm gì? Tôi là người nhà họ Trương…”

 

Hắn còn chưa kịp nói hết lời, Tiêu Chính Văn đã nhẹ nhàng hất tay một cái, một luồng sáng bạc phóng thẳng về phía Trương Tử Tuấn!

 

“Tôi không cần biết anh là ai, càng không muốn biết anh là thế tử của nhà nào, cũng không quan tâm các anh thuộc phe thế lực nào!”

 

“Nhưng chỉ cần các người bước chân vào lãnh thổ của Hoa Quốc, thì phải tuân thủ luật pháp của Hoa Quốc, bất cứ ai dám vi phạm luật pháp của Hoa Quốc, đều phải chịu hậu quả!”

 

Vừa dứt lời, một luồng sáng bạc đã xuyên qua lồng ngực của Trương Tử Tuấn.

 

Một giây kế tiếp, vẻ mặt kinh ngạc của Trương Tử Tuấn trong chốc lát đã đông cứng lại, ngay sau đó cơ thể của hắn lập tức vỡ ra thành một đống thịt nát trong suốt!

 

Cả bầu trời đầy máu thịt rải rác xuống hồ nhân tạo, toàn hồ nhân tạo đều bị nhuộm đỏ thẫm bởi máu tươi!

 

“Tiêu Chính Văn, anh giỏi lắm!”

 

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn bị giết, Khổng Thiên Tường hận đến ngứa răng, nhưng hắn cũng chỉ dám nhỏ giọng lẩm bẩm một câu!

 

Tuy rằng, nhà họ Khổng không sợ nhà họ Chu, nhưng bản thân hắn cũng không chắc một trăm phần trăm có thể đánh thắng Tiêu Chính Văn trong tình huống một chọi một!

 

“Không ngờ rằng, trong thế tục lại có một tên tiểu bối không sợ trời không sợ đất như vậy!”

 

Lúc này, trên đỉnh núi cao, một ông lão tóc trắng, vừa lau chùi thanh kiếm dài trên tay, vừa nói với giọng lạnh lùng.

Không chỉ có ông ta, mà khắp nơi trên thế giới đều truyền đến một tràng những tiếng khinh thường.

Đọc truyện chữ Full