TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 3114

Đặc biệt là khi nhìn thấy đám người Tiêu Chính Văn, sự kiêu ngạo trong vẻ mặt của hắn càng tăng lên vài phần.

 

Dù sao tất cả mọi người có mặt ở đây, bao gồm cả Quách Khai, đều mặc áo dài, chỉ có đám người Tiêu Chính Văn mặc quần áo hiện đại, trông rất chướng mắt.

 

Đặc biệt là những người này, có ai không đến từ những gia tộc lớn ở vùng ngoài lãnh thổ chứ?

 

Họ luôn khinh thường và coi rẻ đám người hiện đại trong thế tục!

 

Hơn nữa những gì Long Nguyệt và Long Hình vừa nói, đều khiến cho bọn họ xem thường.

 

Thanh kiếm Thất Thái Hà Quang ở vùng ngoài lãnh thổ có thể nói là người người đều biết, nhưng Long Nguyệt và Long Hình lại không biết gì về nó, trong mắt người đàn ông áo trắng, Long Nguyệt và Long Hình chính là hai kẻ nhà quê!

 

“Tại hạ Quách Khai, bái kiến các vị thế tử!”

 

Quách Khai nói rồi, cúi thấp người trước đám người đang từ sau lưng đi tới

 

Người đàn ông mặc áo trắng đi đầu chỉ nhếch nhếch khóe miệng, trong mắt đầy vẻ khinh thường, quay người bước đi mà không thèm chào hỏi.

 

Dù sao bọn họ đều cho rằng, Quách Khai chỉ là một người hầu của nhà họ Trần, anh ta hoàn toàn không có tư cách nói chuyện với mấy người thế tử bọn họ.

 

Về phần đám người Tiêu Chính Văn, lại càng không thể lọt vào mắt thần của bọn họ cả.

 

Thế gia đại tộc ở vùng ngoài lãnh thổ đều cho rằng, người ở thế tục ai ai cũng rẻ mạt như sâu bọ, chào hỏi với người thế tục chính là một sự nhục nhã với bọn họ!

 

“Người đàn ông mặc áo trắng vừa rồi chính là thiếu cung chủ của Bích Hà Cung, Bích Hà Cung có quan hệ rất mật thiết với nhà họ Triệu của Đại Tống, còn người đàn ông tóc dài đeo trường kiếm trên lưng kia là thiếu các chủ của Hải Thiên Các! ”

 

“…”

 

Quách Khai nắm trong lòng bàn tay bối cảnh gia thế của những người này, hơn nữa bọn họ ai cũng có lai lịch không hề tầm thường.

 

Long Nguyệt và Long Hình không có phản ứng quá lớn, dù sao hai người đều cho rằng, dù lai lịch của bọn họ lớn cỡ nào, cũng không thể bằng được Tiêu Chính Văn trong tâm trí họ!

 

Lúc trước họ ở thánh vực, những vị thế tử bị hai người họ chặt đầu có ai là không có lai lịch lớn?

 

Còn không phải là tới lúc sắp chết mới đau khổ cầu xin sao?

 

“Đương nhiên, nhà họ Triệu của Đại Tống có thân phận đặc biệt, dù sao cũng là xuất thân từ hoàng thất. Cho nên, người muốn qua lại, nịnh bợ họ nhiều không đếm xuể!”

 

“Cũng giống như những vị này, thậm chí còn chưa được gặp mặt dòng chính của nhà họ Triệu đâu, cũng chỉ có những người có xuất thân hoàng thất như người nhà họ Chu, nhà họ Lý mới có thể có giao tính thật sự với họ thôi!”

 

Quách Khai lại giải thích thêm lần nữa.

 

Xét cho cùng, giữa những thế gia lớn này, quy định về thứ bậc vô cùng nghiêm khắc, trong hoàng thất thì thân phận càng là thứ có địa vị cao nhất, các môn phái nhỏ hay có thế lực đâu phải cứ muốn kết giao là kết giao?

 

“Anh Tiêu, mời anh đi lối này!”

 

Quách Khai mời Tiêu Chính Văn lên bục cao ở góc phía đông nam của sân cao.

 

Đám người Tiêu Chính Văn đi lên bậc thang, trên đường đi cũng gặp không ít những người trẻ tuổi, nhưng hầu hết những người này chỉ liếc nhìn mấy người Tiêu Chính Văn rồi lộ ra vẻ khinh thường.

Đọc truyện chữ Full