TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 3117

 

Cho dù là dưới tình cảnh hai người có thực lực và cảnh giới ngang bằng nhau, nhưng người có thần binh hầu như đều có thể giết chết người không có thần binh hỗ trợ!

 

Đây là nhận thức chung của cả giới võ đạo, hơn nữa còn là chân lý được kiểm chứng vô số lần trong cả hàng ngàn năm nay.

 

Nếu không, thần binh cũng không bị tranh cướp đến như vậy.

 

Mà lời này của hắn không phải nói để Long Hình và Long Nguyệt nghe, mà là người khác!

 

Cho dù Tiêu Chính Văn có xuất sắc đến cỡ nào, cho dù thực lực của anh có mạnh đến đâu thì cũng không thể nào được bọn họ tiếp nhận!

 

Huống hồ Tiêu Chính Văn năm lần bảy lượt đắc tội với các đại tộc vùng ngoài lãnh thổ, việc này càng khiến các thế lực vùng ngoài lãnh thổ xa lánh anh.

 

Mặc dù cho tới nay, Tiêu Chính Văn vẫn mạnh mẽ như cũ nhưng đó là khi các đại năng thực sự của vùng ngoài lãnh thổ chưa trở về, nếu những tài năng ấy lần lượt trở về thì nào đâu còn chỗ cho Tiêu Chính Văn phát triển?

 

Trong chiều dài hàng vạn hàng nghìn năm lịch sử, chưa hẳn không có những người trẻ ưu tú hơn Tiêu Chính Văn, nhưng cũng bởi vì những người này quá mức xuất sắc nên mới không coi ai ra gì!

 

Cuối cùng, không có người nào là không bị các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ chèn ép, thậm chí còn giết chết, vì thế mà biết mất trong lịch sử!

 

Từ xưa tới nay, chưa từng có bất cứ ai đắc tội một lượt với các thế gia vùng ngoài lãnh thổ giống Tiêu Chính Văn mà có thể rút lui một cách êm đẹp được!

 

Cuối cùng đều bị thuần phục rồi trở thành tay sai cho một thế lực lớn nào đó, hoặc hoàn toàn bị hủy diệt!

 

Vì vậy, kết cục tốt đẹp nhất của Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể là trở thành chó săn cho một thế lực nào đó ở vùng ngoài lãnh thổ mà thôi.

 

Còn Lương Cảnh Long thì sao?

 

Đường đường là thiếu cung chủ của Bích Hà Cung, thân phận cao quý cỡ nào chứ?

 

Hai người Long Nguyệt và Long Hình kìm nén cơn giận trong lòng, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Còn Tiêu Chính Văn từ đầu tới cuối vẫn chẳng xem Lương Cảnh Long ra gì, thậm chí đến việc hắn nói gì anh cũng không có chút hứng thú lắng nghe.

 

Cái gì mà thần binh, Tiêu Chính Văn còn biết nhiều hơn hắn, am hiểu sâu hơn hắn!

 

Rất nhiều cái gọi là thần binh chẳng qua chỉ là được một số nhân vật đặc biệt nào đó giao phó cho linh tính và khả năng đặc biệt.

 

Nếu dùng các nói hiện đại để giải thích, đây chính là hiệu ứng còn sót lại của từ trường.

 

Giống như việc đặt cây kim trong từ trường một thời gian dài, cây kim này đương nhiên cũng sẽ có một từ tính nhất định.

 

Nhưng so với từ trường, từ tính của cây kim này lại vô cùng nhỏ.

 

Vì vậy, bất luận là trong tay có thần binh lợi khí như thế nào thì đến cuối cũng vẫn phải dựa vào người nắm giữ nó mới có thể phát huy được uy lực của thần binh!

 

“Tôi thấy chưa hẳn đâu, bất luận là uy lực của thần binh lợi khí như thế nào thì cuối cùng cũng phải xem ai là người sử dụng nó! Anh Tiêu, Thiên Hương Các chúng tôi lại vô cùng hy vọng có thể được anh Tiêu xem trọng, kết giao đi lại với anh Tiêu!”

Chính lúc này, một giọng nói dễ nghe truyền tới.

Đọc truyện chữ Full