TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 3184

 

Chỉ thấy toàn bộ bầu trời Âu Lục đều bị bao phủ trong mây dông.

 

Lúc này, một số cường giả từ vùng ngoài lãnh thổ vừa trở về Âu Lục đã không chịu đựng được nữa.

 

Đầu Tiên, Tiêu Chính Văn đã tước đoạt tuổi thọ của tất cả mọi người Âu Lục, sau đó cơn mưa lửa lại đổ xuống. Bây giờ lại có người kéo theo mây dông đến để giết họ, điều này cho thấy Âu Lục như con cá mắc lưới chờ người ta nhấm nháp.

 

Mặc dù Âu Lục luôn bị Tiêu Chính Văn chà đạp suốt thời gian qua, nhưng Âu Lục lẽ nào không cần tôn nghiêm nữa sao?

 

Dù sao Âu Lục và Mỹ Lục cũng đã hợp tác để thống trị thế giới trong hàng trăm năm qua. Bây giờ cho dù có sa sút đến đâu thì cũng không thể để người ta bắt nạt.

 

“Lẽ nào Hoa Quốc các người thật sự cho rằng Âu Lục chúng tôi không còn ai rồi sao?”

 

Lúc này, một ông lão mặc áo trắng, đầu đội mũ đỏ, bay lên không trung, chặn đường Tư Mã Minh Húc.

 

“Ông dám chắn đường tôi? Ông không biết tôi là ai sao?”

 

Tư Mã Minh Húc nhìn ông lão đột nhiên chắn trước mặt mình, lạnh lùng hỏi.

 

Đừng nói là ở giới thế tục, ngay cả ở vùng ngoài lãnh thổ, số người đám chắn đường hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.

 

“Cho dù cậu là ai thì cũng không thể coi thường Âu lục chúng tôi!”

 

Ông lão khí thế nói với Tư Mã Minh Húc.

 

Tư Mã Minh Húc lạnh lùng nhìn đối phương, cười khinh thường: “Âu Lục? Chỉ là một đám rác rưởi mà thôi. Trong mắt Ngọc Khuyết Cung chúng tôi, đừng nói là thể diện của các người, ngay cả tính của các người cũng không bằng con kiến!”

 

Nói xong, Tư Mã Minh Húc thản nhiên chỉ tay.

 

Một luồng ánh sáng vàng phóng ra.

 

Chỉ là giữa ánh điện đá lửa, luồng ánh sáng vàng kia bao trùm lấy ông lão.

 

Ông lão bị ánh sáng vào bao vây liền đau khổ giãy giụa, Tư Mã Minh Húc lạnh lùng nói: “Loại không bằng chó lợn mà cũng dám hỗn láo trước mặt tôi!”

 

“Nhớ cho kỹ, cho dù ông là vua của Âu Lục thì cũng chỉ có thể quỳ dưới chân tộc Tư Mã mà thôi! Kẻ nào dám chống cự, giết không tha!”

 

Hắn vừa nói xong, ánh sáng vàng đột nhiên tỏa ra, trở nên cực kỳ chói mắt, trong nháy mắt, ông lão đã biến thành tro bụi.

 

Lúc này, tất cả mọi người bên dưới Âu Lục đều sững sờ.

 

Không chỉ thực lực của Tư Mã Minh Húc khiến mọi người Âu Lục kinh sợ, mà còn vì những lời nói của hắn.

 

Ngay cả vua của Âu Lục cũng phải quỳ dưới chân tộc Tư Mã!

 

Lời này dường như nhắc nhở người Âu Lục về lịch sử đen tối không thể xóa nhòa đã có từ ngàn năm trước.

 

Chưa nói đến phương đông Hoa Quốc cổ đại, ngay cả người Hung Nô bị Hoa Quốc xua đuổi như trâu bò, cũng có thể chạy loạn trên lục địa Âu Lục.

 

Từ trước đến nay, họ chỉ xứng đáng là người hầu của người dân Hoa Quốc, chỉ là người hầu mà thôi!

 

Mãi cho đến trăm năm từ thời cận đại, bọn họ mới rửa sạch nỗi nhục nhã, chính bởi vì chịu đựng ngàn năm, cho nên trong lòng họ mới sinh ra cảm giác ưu việt không bình thường.

 

Nhưng cảm giác ưu việt mà bọn họ đã chống đỡ bằng vô số lời nói dối trong gần trăm năm qua đã bị một câu nói của Tư Mã Minh Húc chà đạp tan nát.

 

Lúc này, dường như cả thế giới đều yên lặng.

Cũng chính vào lúc này, tất cả cường giả vùng ngoài lãnh thổ vừa trở về đều đồng loạt nhìn lên bầu trời Hoa Quốc.

Đọc truyện chữ Full