Bạch Chiến Sinh nói đầy sâu xa.
Tiêu Chính Văn vừa nghe vừa liên tục gật đầu, mặc dù Tiêu Chính Văn cũng hiểu rõ hàm ý trong những lời nảy của ông ta, thế nhưng không thể không thừa nhận rằng dù sao Tiêu Chính Văn cũng chỉ có một mình, căn bản chẳng thể chăm lo được cho hàng trăm triệu người dân Hoa Quốc!
“Vậy ý của ông là gì?”
Thấy cuối cùng Tiêu Chính Văn cũng lên tiếng, Bạch Chiến Sinh vội vàng bổ sung thêm: “Kỳ thực ý tôi cũng đơn giản, Hoa Quốc chúng ta cũng là một thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, điểm này, tôi tin rằng không chỉ cậu Tiêu mà tất cả những người ở đây đều biết rõ”.
“Vậy nên tôi đánh bạo, hy vọng cậu Tiêu có thể đồng ý để cho năm đại danh sơn và người của Đế Vương Các chúng tôi được phân tán vào ở trong các thành phố trung tâm lớn của Hoa Quốc!”
“Như vậy thì có người của chúng tôi trấn giữ, những cao thủ vùng ngoài lãnh thổ của Âu Lục và Mỹ Lục kia cũng sẽ cảm thấy kiêng dè, hơn nữa cũng có thể giảm đi áp lực không nhỏ cho cậu Tiêu!”
Không thể không nói, mặc dù Đế Vương Các có ý muốn lấy đi một nửa giang sơn của Hoa Quốc, thế nhưng quả thực vẫn đang suy xét vấn đề từ an nguy của người dân Hoa Quốc!
Có điều sau khi mấy người bọn họ vào trong các thành phố trung tâm của Hoa Quốc sinh sống, cùng với sự luân chuyển của thời gian, Thiên Tử Hoa Quốc rất có khả năng sẽ bị bọn họ đá văng!
Suy cho cùng, mục đích của bọn họ cũng hết sức rõ ràng, chính là muốn cướp đi giang sơn của Hoa Quốc, tranh đoạt uy danh trong lòng người dân Hoa Quốc cùng với Tiêu Chính Văn!
Nói thẳng ra thì chính là vì tín ngưỡng của mấy tỉ dân.
Bạch Chiến Sinh vừa nói dứt lời, gần như tất thảy mọi người đều nín thở nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Ngay cả hai người ông Quý và Tần Vũ cũng vô cùng lo lắng nhìn Tiêu Chính Văn!
Mặc dù Tiêu Chính Văn không phải là Thiên Tử Hoa Quốc, thế nhưng lời anh nói cũng rất có trọng lượng ở trước mặt Thiên Tử!
Thậm chí có thể nói việc yêu ghét của Tiêu Chính Văn có thể trực tiếp ảnh hưởng tới quyết định của Thiên Tử!
Hoa Quốc rốt cuộc sẽ phân lập cùng trị hay là duy trì hiện trạng đều phụ thuộc vào một câu nói của Tiêu Chính Văn!
Nếu như Tiêu Chính Văn gật đầu đồng ý, vậy thì sau này, quyền tiếng nói của giới chính trị ở Hoa Quốc sẽ trở nên cực kỳ yếu kém, những cao thủ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ cũng danh chính ngôn thuận có được quyền tiếng nói!
Thậm chí sẽ còn nhận được không ít đặc quyền, giống như rất nhiều cao thủ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ của Âu Lục vậy, có thể tuỳ ý quyết định việc sống chết của người khác, thậm chí là tương lai của cả một thành phố!
Hơn nữa, thứ mà chuyện này ảnh hưởng tới sau cùng vẫn là danh vọng cá nhân của Tiêu Chính Văn!
Có thể nói, từ trước tới nay, Tiêu Chính Văn chính là chiến thần trong lòng tất cả người dân Hoa Quốc!
Là tín ngưỡng trong lòng tất cả mọi người, từ dân thường tới quân đội của cả Hoa Quốc!
Nếu như Tiêu Chính Văn đồng ý với đề nghị cùng cường giả vùng ngoài lãnh thổ cai trị Hoa Quốc, uy tín của anh sẽ giảm sút, thậm chí có thể sẽ giống như những người kiệt xuất trong lịch sử kia, rất nhanh sẽ bị đắm chìm trong dòng chảy thời gian!
Người đời sau thậm chí ngay cả cái tên của Tiêu Chính Văn cũng không nhiều nữa!
“Cậu Tiêu thật ra trong khoảng thời gian gần đây, cạu đã khiến cho rất nhiều thế lực lớn vô cùng bất mãn, đặc biệt là vào ngày hôm nay. thông tin Tư Mã Minh Húc rút kiếm tự sát đã lan truyền khắp vùng ngoài lãnh thổ rồi!”