TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 3353

Hiện tại Tiêu Chính Văn vừa mới kết thù với đám người Triệu Kế Hồng, lúc này, người của gia tộc họ Ấn cổ xưa lại tìm đến tới cửa, bọn họ chắc chắn không thể ra tay giúp đỡ.

 

Lỡ may Tiêu Chính Văn thua cuộc, Hoa Quốc sẽ gặp nguy hiểm.

 

“Hừ, lúc Tiêu Chính Văn tát vào mặt người khác, có nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay không? Người cậu ta đắc tội không chỉ là mấy người kia mà là thế lực phía sau mấy người bọn họ”.

 

“Nếu đổi lại là ông, ông vẫn sẽ bằng lòng ra mặt vì Tiêu Chính Văn sao?”

 

Bạch Chiến Sinh chắp tay sau lưng, nhìn ông cụ Quý và Tần Vũ với vẻ chế nhạo và chất vấn họ.

 

Mặc dù Tần Vũ không đích thân đến Thiên Sơn, nhưng anh ta cũng đã biết được chuyện trước đó từ ông cụ Quý, nếu sự thật đúng là như vậy, Triệu Kế Hồng và những người khác cũng chỉ mong mượn tay gia tộc họ Ấn cổ xưa để tiêu diệt Tiêu Chính Văn, càng không thể ra tay giúp đỡ!

 

Dù sao mọi người đều đã vứt bỏ mặt mũi rồi, Tiêu Chính Văn tát vào mặt các thế lực vùng ngoài lãnh thổ trước mặt công chúng, đặc biệt là giết chết Thiên Thần Tử trước mặt mọi người, lại càng chọc giận thêm các thế lực ngoài vùng lãnh thổ.

 

Giờ phút này, tất cả các bên ngoài vùng lãnh thổ đều bị chế ngự bởi Sáng Thế Hạo Thiên, cho nên mới không hợp lực để tiêu diệt Tiêu Chính Văn mà thôi.

 

“Cho nên, cho dù ông già tôi có nói rách cả miệng thì cũng không thể mời bất cứ cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng nào ra tay được!”

 

Bạch Chiến Sinh khẽ lắc đầu và cười nhạt nói.

 

Mặc dù võ sĩ của gia tộc họ Ấn cổ xưa không phải là chiến lực đỉnh cao, nhưng cũng là người có cảnh giới Nhân Hoàng, với thực lực Nhân Vương cấp năm của Tiêu Chính Văn, đấu với người này, kết quả cũng đã rõ ràng rồi.

 

Dù gì khoảng cách cực lớn giữa Nhân Hoàng và Nhân Vương hoàn toàn không thể bù đắp thông qua trận pháp hoặc là những thứ bên ngoài khác được.

 

Mà lúc này, một luồng khí đáng sợ bao trùm khắp trời đang tấn công về phía Hoa Quốc.

 

Vô số đám mây tràn thẳng trên bầu trời Hoa Quốc!

 

Lúc này Haig đang đứng kiêu hãnh trên mây, nhìn xuống thành phố Hoa Quốc bên dưới.

 

Nhìn thấy hình dáng cao lớn kia trên mây, Triệu Kế Hồng khẽ nhếch khóe miệng, cười nhạt rồi nói: “Đến rồi!”

 

“Hừ, lần này tôi muốn xem xem Tiêu Chính Văn thoát khỏi tử nạn như thế nào!” Thiên Hà Đạo Quân cười ác độc nói.

 

“Chúng ta cũng không ngại tham gia vào cuộc vui, tránh cho Tiêu Chính Văn nói rằng chúng ta nói lời không giữ lấy lời!”

 

Khuôn mặt Độ Ách Đạo Quân bừng sáng nói.

 

Sau khi cả ba nhìn nhau, tất cả đều ngửa mặt cười phá lên.

 

Mặt khác, sau khi tiến thẳng vào Hoa Quốc từ phía Tây Bắc, đám mây đen như mực kia phóng nhanh về hướng Long Kinh!

Ngay cả các thế lực ở Âu Lục và Mỹ lục cũng đều chú ý đến điều này, vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Hoa Quốc.

Một số cường giả cảnh giới Nhân Hoàng của năm đại danh sơn và một số thế gia ngoài vùng lãnh thổ đều đã trở về rồi, chả lẽ bọn họ muốn nhìn Haiz đi thẳng đến thủ đô của Hoa Quốc sao?

Theo lý mà nói, cho dù là ngoài vùng lãnh thổ hay thế giới tục, những người này đều là công dân của Hoa Quốc, cho dù là vì suy nghĩ đến thể diện của năm đại danh sơn, cũng không nên ngồi xem mà không quan tâm đến!

Không chỉ phía Âu Lục và Mỹ Lục sửng sốt mà ngay cả những người dân bình thường của Hoa Quốc cũng hoàn toàn choáng váng.

Đọc truyện chữ Full