TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 3896

Vài tên đệ tử nhà họ Khổng duy trì trật tự dưới chân núi nhìn về phía Tiêu Chính Văn. Một gã đàn ông mặc áo đen trong số đó bước lên trước, giơ tay chặn Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ lại, nói: “Xin lỗi, hai vị không thể tiến vào núi Thái Thương!”

 

“Cậu có ý gì?”, sắc mắt Trần Huy Tổ trầm xuống, lạnh lùng hỏi.

 

“Nếu tôi không nhầm thì hai vị chắc có lẽ đều là cao thủ Đế Cảnh đúng không, đại hội Vạn Tông lần này hơi đặc biệt, nếu cao thủ Đế Cảnh tiến vào núi Thái Thương, sợ rằng sẽ gây ra hiện tượng lạ ở núi Thái Thương, vì thế, tốt nhất là hai vị đứng ngoài cửa! ”

Vừa nói, gã đàn ông áo đen kia chuyển tầm mắt về phía Tiêu Chính Văn.

 

Hiện tượng lạ?

 

Thượng Quan Uyển Nhi không khỏi cau mày, nói: “Nhiều lần đại hội Vạn Tông trước đây đều có cao thủ Đế Cảnh tham gia, tại sao lần này đột nhiên lại không cho phép cao thủ Đế Cảnh vào nữa?”

 

“Thượng Quan tiền bối, núi Thái Thương rất đặc biệt, không cần tôi nói bà cũng rõ hơn tôi, hôm nay trong núi xuất hiện hiện tượng lạ, gia chủ nói rồi, ngộ nhỡ cao thủ Đế Cảnh gây nên sự biến đổi thất thường trong núi, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được!”

 

“Đây cũng là nghĩ cho sự an toàn của các vị, mong các vị ít nhiều hãy lượng thứ!”

 

Gã đàn ông mặc áo đen cười nhạt rồi nói.

 

Thượng Quan Uyển Nhi đang định nói tiếp, Tiêu Chính Văn lại khẽ xua tay, nói: “Được rồi, hai người tạm thời cứ ở lại đây, những người khác theo tôi vào núi!”

 

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn quả nhiên trúng kế, gã đàn ông áo đen cười nham hiểm, làm động tác tay mời chào: “Anh Tiêu, mời!”

 

Lông mày thanh tú của Thượng Quan Uyển Nhi hơi cau lại, khuyên nhủ: “Anh Tiêu, cẩn thận có gian lận!”

 

“Không sao, những tên tép riu này không giở được trò gì mới được đâu!” Tiêu Chính Văn không quan tâm, bước về phía núi Thái Thương.

 

Thấy Tiêu Chính Văn đã quyết, hai người Thượng Quan Uyển Nhi và Lý Bạch cũng chỉ đành nhanh chóng bước theo.

 

Đám người Long Hình cũng theo sát phía sau, cùng đám người Tiêu Chính Văn bước lên bậc thang đá.

 

Đúng lúc này, đám người Tư Mã Huy cũng dẫn theo người đến dưới chân núi, chỉ liếc mắt nhìn gã đàn ông áo đen đang canh cửa một cái bèn hiểu ngầm trong lòng, chủ động bước vào trong đình hóng mát dưới chân núi, nháy mắt với những người phía sau!

 

Những người còn lại, dưới sự hướng dẫn của gã đàn ông áo đen, cũng đi lên phía núi Thái Thương.

 

Khi vừa bước vào núi Thái Thương, Tiêu Chính Văn đã ngửi thấy mùi máu tanh!

 

Hai bên đường làm bằng đá, thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ vết máu chưa khô.

Xem ra núi Thái Thương hôm nay quả thực có điểm khác thường, hơn nữa, sương mù lượn lờ trong núi, trong vòng mười mét không nhìn thấy người, ngay cả Tiêu Chính văn cùng không dám nhìn rõ tình hình bên trong!

 

“Mọi người cẩn thận!”

 

Tiêu Chính văn vừa nói vừa lấy ra gương Bát Quái, cầm trong lòng bàn tay.

 

Trong rừng, mơ hồ không rõ, dường như có bóng người di chuyển, càng đi về phía trước, sát khi càng nồng đậm!

Đọc truyện chữ Full