TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4081

“Anh Tiêu, đó…đó là cao thủ Đế Cảnh đấy, bạc đãi như vậy e rằng không được thích hợp cho lắm nhỉ?”, Lý Tử Dương nói với vẻ khó xử.

Mặc dù thành Thiên Đô là thủ đô thứ hai của Đông Vực, địa vị của cao thủ Đế Cảnh cũng không cao lắm, thậm chí Đại Đế cũng không phải chỉ có một người, thế nhưng vấn đề đó là cao thủ Đế Cảnh đấy!

 

Để mặc hai cao thủ Đại Đế đợi ngoài cửa, điều này ít nhiều cũng có ý sỉ nhục người ta.

 

“Cứ làm theo tôi nói!”, Tiêu Chính Văn bình thản lên tiếng.

 

Lý Tử Dương khó xử chậc lưỡi, nói: “Hay là…tôi bảo người mang ít đồ ăn sáng tới cho bọn họ, dù gì mới sáng sớm…”

 

“Để bọn họ đói đi!”, Tiêu Chính Văn bình thản cười nói.

 

Lý Tử Dương bất lực liếc nhìn Tiêu Chính Văn, chỉ đành làm theo lời anh nói và chạy ra ngoài thông báo.

 

“Hai vị, anh Tiêu có lời, anh ấy tạm thời không rảnh, lúc nào có thời gian thì sẽ tới gặp mọi người!”, Lý Tử Dương đi tới trước cửa lớn, rồi lên tiếng.

 

“Chuyện này…”

 

“Được được được, chúng tôi sẽ đợi ở đây, làm phiền anh bạn rồi!”, Khổng Thế Phương vội vàng giữ Tư Mã Huy đang chuẩn bị nổi giận, cười đon đả nói với Lý Tử Dương.

 

Sau khi Lý Tử Dương đi, cả gương mặt của Khổng Thế Phương đều trở nên xanh mét, đôi mắt Tư Mã Huy ngập tràn vẻ hung hãn!

 

“Thằng ranh Tiêu Chính Văn này rõ ràng đang ức hiếp người quá đáng!”, Tư Mã Huy nghiến răng gầm lên.

 

“Hừ, mối thù ngày hôm nay ắt sẽ có ngày tôi báo được!”, Khổng Thế Phương tức tới độ ngay cả nói chuyện cũng thở hồng hộc.

 

Hai người bọn họ đã đuổi theo Tiêu Chính Văn cả một chặng đường, nói là cách xa muôn sông nghìn núi cũng không có quá lời!

 

Lúc bắt đầu thì đuổi tới thành Đại Phong, thế nhưng tới thành Đại Phong rồi mới biết Tiêu Chính Văn đã rời khỏi thành Đại Phong để tới thành Thiên Đô từ lâu rồi!

 

Hai người lại đuổi tới thành Thiên Đô, sau một hồi thăm dò, cuối cùng mới tìm được Thiên Cung Bắc Cực!

 

Mà hiện giờ lại bị Tiêu Chính Văn phớt lờ bên ngoài cửa!

 

Nếu như không phải người của nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã đều bị nhốt trên núi Thái Thương thì hai người bọn họ đã ra tay từ lâu.

 

Dù là ở thành Thiên Đô thì nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã cũng có chút địa vị, vả lại, Khổng Thế Phương và Tư Mã Huy cũng đều là những kẻ có máu mặt bên trong gia tộc của mình, dù bọn họ có xông vào trong Thiên Cung Bắc Cực thì cũng chẳng có ai dám nói nửa chữ!

 

Thế nhưng mấy người bọn họ đứng ở bên ngoài thế này, nếu như bị mấy người quen biết trông thấy thì e rằng sau này sẽ chẳng còn mặt mũi gì để đi gặp người khác nữa!

 

Đúng vào lúc này, một người đàn ông trung niên vừa khéo đi qua, quay đầu lại thấy Khổng Thế Phương đứng trước cửa thì vội vàng tiến lên trước chào hỏi: “Tiền bối Phương, sao ông lại tới đây? Mời vào trong!”

 

Lãnh đạo cấp cao của Thiên Cung Bắc Cực đều sẽ niềm nở đón tiếp người nhà họ Khổng, huống hồ là một đệ tử bình thường của Thiên Cung Bắc Cực?

 

Chỉ là sắc mặt của Khổng Thế Phương lại khó coi tới cực điểm, đúng là sợ cái gì thì tới cái đó, đang lo lắng bị người quen nhận ra, kết quả lại có đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực tới chào hỏi!

 

Tư Mã Huy vội vàng quay người lại, quay lưng về phía cửa, sợ rằng bản thân cũng bị người khác nhận ra thì sẽ mất hết thể diện!

Đọc truyện chữ Full