TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4111

Chương 4111

 

Lúc này, trên chiếc bàn đá trên bệ vuông đã bày biện sẵn trà thơm từ lâu, bên trong lư hương bên cạnh còn nghi ngút hương đàn hương trầm ấm!

 

Ông lão Thiên Tinh và Tiêu Chính Văn ngồi đối diện nhau, chỉ là hai người còn chưa nói được mấy câu thì trên bầu trời lại bộc phát ánh hào quang cao vạn trượng!

 

Bóng dáng cao lớn của Mạnh Hồng Nho bao trùm lấy bầu trời!

 

Mà lúc này, bên trong quán rượu, Trần Thiên Cổ đã đầu lìa khỏi cổ từ lâu, mãi tới lúc chết, ông ta vẫn trợn trừng hai mắt không dám tin!

 

Mấy người Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ bên cạnh đã sợ tới độ trợn mắt líu lưỡi.

 

Thậm chí ngay cả việc nhát kiếm này từ hướng nào tới bọn họ cũng không nhìn rõ!

 

Hơn nữa, xung quanh căn bản không có khí tức của cao thủ, thậm chí mãi tới khi Trần Thiên Cổ chết ngay trước mặt bọn họ thì bọn họ vẫn đang ở trong trạng thái đờ đẫn!

 

“Không được phép khinh thường uy lực của thiên tiên!”

 

Vào lúc mọi người vẫn đang chấn kinh, trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng gầm phẫn nộ!

 

Âm thanh này nháy mắt đã chấn động cả thành Thiên Đô!

 

Thiên tiên?

 

Chỉ có mấy người ở vùng ngoài vũ trụ mới tự cho mình là thiên tiên, lẽ nào là cao thủ vùng ngoài vũ trụ đã tiến vào trong Đông Vực rồi?

 

Mặc dù bên phía thành Thiên Đô không nhận được bất cứ thông tin gì về chuyện này, thế nhưng bên phía nhà họ Khổng và Đế Vương Các thì không thể không nhận được tin đồn!

 

Có điều, vẫn luôn không có bất cứ tin tức gì truyền ra ngoài, chuyện này đã đủ để thấy đối phương kín tiếng tới độ nào rồi!

 

Cũng chính vì vậy mà không một ai ngờ được cao thủ vùng ngoài vũ trụ lại công khai ra tay, còn giết chết Trần Thiên Cổ chỉ với một nhát kiếm!

 

Nhát kiếm này có thể nói là đã hoàn toàn thay đổi sự nhận biết của tất cả mọi người ở thành Thiên Đô về trận pháp!

 

Trải dài thiên lý, chỉ một nhát kiếm đã giết chết cao thủ Đế Cảnh ngay tại chỗ, thậm chí ngay cả cơ hội né tránh cũng không có nốt!

 

Lúc này dù là Mạnh Phi Vũ, Nguyệt Nhu hay là người tự cho mình là thiên tài số một Vương Vũ thì đều trợn mắt há mồm!

 

Vương Vũ lau mồ hôi lạnh, lúc này mới chú ý tới việc trên người hắn còn bị bắn đầy máu!

 

Lúc này, bọn họ mới hiểu ra có một số người, dù thoạt nhìn rất bình thường nhưng cũng tuyệt đối không phải là thứ mà bọn họ có thể tuỳ tiện chọc vào!

 

Tiêu Chính Văn chính là một ví dụ, mà mấy nam thanh niên kia thì càng khiến cho bọn họ khiếp sợ hơn!

 

Lúc này, trên ngọn núi phía sau Thiên Cung Bắc Cực, ông lão Thiên Tinh không khỏi ngơ ngác, dường như cảm nhận được khí tức của Trần Thiên Cổ đã dần tan biến hoàn toàn, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười cay đắng.

 

Trần Thiên Cổ nói thế nào thì cũng là sư đệ ruột của ông ta, mà lúc này, ông ta lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Thiên Cổ bị giết, căn bản chẳng thể làm gì được!

Đọc truyện chữ Full