TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4162

Chương 4162

 

“Nếu như có thể ra ngoài, tôi hy vọng rằng có thể gặp lại Tiêu Chính Văn thêm lần nữa, thật sự rất mong đợi xem lúc hắn nhìn thấy tôi bây giờ sẽ kinh ngạc tới độ nào!”

 

Khổng Thiên Tường cực kỳ đắc ý nói.

 

“E rằng nguyện vọng này của sư huynh Khổng không thành hiện thực được rồi, thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô ở đẳng cấp nào, loại người như Tiêu Chính Văn làm gì có tư cách để tham gia?”

 

Hứa Tinh Nhi khinh thường lên tiếng.

 

Thành Thiên Đô là nơi mà ngay tới mấy người bọn họ cũng phải ngước nhìn, Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ vừa không có nền móng cũng chẳng có tông môn, anh ta dựa vào đâu để tham gia?

 

“Ừ, có lý! Dù là như vậy thì mọi người cũng phải chuẩn bị cho thật tử tế, đợi tới khi gặp được trưởng bối nhà mình thì cũng có thể cho họ một bất ngờ!”

 

Khổng Thiên Tường kiêu ngạo lên tiếng.

 

Thật ra Khổng Thiên Tường rất mong có thể gặp được Tiêu Chính Văn.

 

Với cảnh giới bây giờ của hắn hoàn toàn có thể rửa sạch nỗi nhục, thậm chí bảo Tiêu Chính Văn quỳ xuống xin lỗi mình.

 

Ở một bên khác, trong Tử Hà Cốc ở thành Thiên Đô, ngoài điện Thần Long còn quy tụ không ít các tông môn và gia tộc đến thành Thiên Đô tham gia thánh hội Vạn Tông.

 

Cũng có không ít người đều đang đột phá cảnh giới.

 

Lúc này Thượng Quan Uyển Nhi cũng sắp đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp tám, mấy người Long Ngạo cũng đang không ngừng đột phá.

 

Có thể nói mấy trăm người đều cùng lúc đột phá trong Tử Hà Cốc, ở ngoài lãnh thổ cũng không thấy cảnh tượng này nhiều.

 

Lúc này ngay cả một phương đất trời đều xuất hiện hiện tượng lạ, mây giông và mây đen lũ lượt kéo đến, từng đám mây đầy màu sắc thi thoảng nổi lên trong Tử Hà Cốc.

 

Tiêu Chính Văn phân phát đan dược dùng một lần của Thanh Liên cho mọi người, mặc dù những viên đan dược này đã không còn ý nghĩa quá lớn với Tiêu Chính Văn ở thời điểm bây giờ.

 

Nhưng với Lý Bạch và mấy người Long Ngao lại là bảo vật hiếm có.

 

“Cậu Tiêu, rốt cuộc cậu có bao nhiêu đan dược vậy?”, Lý Bạch ngạc nhiên nhìn Tiêu Chính Văn nói.

 

Lúc đầu ông ta nghĩ Tiêu Chính Văn bảo họ đến Tử Hà Cốc để đột phá là vì thời gian và không gian ở đây hơi khác với thế giới bên ngoài, họ có thể đột phá cảnh giới nhanh chóng trong thời gian ngắn.

 

Nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại đột nhiên lấy ra hơn một trăm viên đan dược, giúp họ đột phá.

 

Dù có là vài tông môn lớn cũng không thể lấy ra nhiều đan dược đột phá cảnh giới và tăng tốc tu vi cảnh giới như thế trong chốc lát.

 

Tiêu Chính Văn thì ngược lại, phân phát cho mỗi người mười mấy viên cứ như mấy loại đan dược cấp quốc bảo này không cần bỏ tiền ra mua vậy.

 

Ngoài ra Tiêu Chính Văn còn đặc biệt bảo Long Ngao truyền thụ mười mấy loại trận pháp bí mật thời cổ đại cho mọi người.

 

Lúc này ngay cả Lý Bạch cũng hơi ngẩn người, phải biết mấy trận pháp này dù là ở ngoài lãnh thổ cũng rất hiếm có, cho dù sử dụng trận pháp nào cũng có thể trở thành bảo vật trấn giữ của thế lực một phương.

Đọc truyện chữ Full