TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4190

Chương 4190

 

“E rằng anh vẫn còn chưa biết nhỉ, trong hoàn cảnh cùng cấp bậc, vùng ngoài vũ trụ của tôi chính là sự tồn tại vô địch, thế nhưng đáng tiếc là anh thậm chí còn chẳng tới Đế Cảnh cấp ba, cũng có thể nói, ở trước mặt anh, tôi chính là bầu trời mà anh vĩnh viễn chẳng thể vượt qua được!”

 

“Mà ở trong mắt tôi thì anh lại nhỏ bé giống như con kiến ở trên mặt đất, chẳng bao lâu nữa, anh sẽ biến thành một cái xác lạnh băng ngay thôi!”

 

Trong mắt Khổng Thành Long loé lên ánh sáng hung hãn, lúc này, thiên giáo của hắn đã kề sát Tiêu Chính Văn!

 

Mạnh Hồng Nho vẫn luôn quan sát trận chiến, lại nhíu mày rất chặt!

 

Ông ta nhớ rằng hình như trong tay Tiêu Chính Văn vẫn còn một cây giáo Bá Vương và cả con dao quân đội năm cạnh, thế nhưng mãi tới bây giờ, Tiêu Chính Văn vẫn chưa sử dụng tới cây giáo Bá Vương, lẽ nào cậu ta còn có con át chủ bài nào khác?

 

“Tiêu Chính Văn, tất cả những chuyện này đều là do cậu tự mình chuốc lấy, ban nãy rõ ràng cậu vẫn còn cơ hội dập đầu nhận tội, đáng tiếc là dù cho bây giờ cậu có quỳ xuống trước mặt mọi người thì cũng khó mà tránh được cái chết!”

 

Ông lão Trục Nhật lạnh lùng chế nhạo.

 

Thanh Liên nhíu mày liếc nhìn Khổng Thành Long, vội vàng nhắc nhở: “Cậu Tiêu, người của vùng ngoài vũ trụ có thân xác cường hãn hơn chúng ta rất nhiều, tuyệt đối đừng cận chiến với cậu ta!”

 

“Nếu không thì chính là tự mua dây buộc mình!”

 

Thế lực các phương ở vùng ngoài vũ trụ đều có điểm cực kỳ đặc thù, chính là sự cường hãn của da thịt rõ ràng đã đến ngưỡng khủng bố!

 

Dù là một đứa trẻ ba tuổi thì cũng không phải là người mà cao thủ vùng ngoài lãnh thổ có thể tuỳ tiện giết chết!

 

Thế nhưng ngược lại, cao thủ vùng ngoài vũ trụ lại thường có thể tuỳ ý giết chết cao thủ cao hơn mình hai bậc cảnh giới nhỏ trong điều kiện cận chiến!

 

Vậy nên Thanh Liên hiểu rõ chỉ cần cận chiến với Khổng Thành Long thì cũng tượng trưng cho việc may mắn của Tiêu Chính Văn đã tới hồi cạn kiệt rồi!

 

“Thật đáng tiếc, Tiêu Chính Văn đã chẳng thể né tránh được nữa rồi, chỉ cần tới giai đoạn cận chiến thì ngôi sao mới nổi là Tiêu Chính Văn sẽ phải lụi tàn ngay thôi!”

 

Ông lão Trục Nhật cười lạnh lùng nói.

 

“Quả thực hơi đáng tiếc!”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi lại lùi ra sau một bước.

 

Trương Lăng Phong bên cạnh đã không thể ngồi yên được nữa, quay đầu nói với mọi người: “Lẽ nào mấy người vẫn chưa phát hiện ra đánh tới bây giờ mà anh Tiêu vẫn chẳng bị thương chút nào, điều này nói lên cái gì?”

 

“Còn dám ở đó chế nhạo anh Tiêu, mấy người xứng sao?”

 

Bị hắn nhắc nhở như vậy, đám người lúc này mới bừng tỉnh ngộ.

 

Đừng thấy Khổng Thành Long vẫn luôn chiếm thế chủ động mà lầm, dù là ứng chiến hay né tránh thì cho tới bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn chẳng có chút tổn hại gì, thậm chí ngay cả góc áo của Tiêu Chính Văn, Khổng Thành Long vẫn chẳng thể chạm vào được!

 

Cũng có thể nói, Khổng Thành Long vẫn chỉ đang tốn công vô ích!

 

“Không đúng! Tiêu Chính Văn không hề ở thế yếu, cậu ta…”

 

Mãi tới giờ, đám người mới hiểu hoá ra Tiêu Chính Văn vẫn luôn dùng cách này để khiến cho Khổng Thành Long tiêu hao thể lực!

 

“Hừ! Tôi không tin là anh có thể trốn được mãi!”

 

Mặc dù Khổng Thành Long cũng hiểu rõ dụng ý của Tiêu Chính Văn, thế nhưng hắn căn bản chẳng buồn bận tâm tới chuyện này.

 

Chỉ là hắn vẫn luôn đắn đo từ khoảnh khắc ban nãy, Tiêu Chính Văn cứ tránh né, không chịu đối chọi với hắn rốt cuộc là tại vì sao?

Đọc truyện chữ Full