TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4397

Chương 4397

 

Vẫn chưa nói xong, Điền Văn chỉ cảm thấy ngũ tạng như xoắn lại với nhau, lại phun ra một ngụm máu nữa!

 

Khổng Tề Thiên lạnh lùng nhìn về phía Điền Văn, trong mắt loé lên vẻ hung hãn!

 

Nếu như đối phương không phải là Điền Văn mà đổi lại là một cao thủ ở cảnh giới Đế Quân thông thường thì đòn vừa rồi đã đủ để giết chết đối phương chỉ trong nháy mắt rồi!

 

“Mấy người lại bị người mặc đồ đen đánh lén sao?”, Điền Khải lúc này đã khôi phục lại mấy phần thần trí.

 

Nhưng không để cho hắn giải thích, hòa thượng Tanaka cũng lập tức lao tới, giơ tay giáng xuống một đòn thiên lôi!

 

“Đâu chỉ là bị người ta đánh lén, thế tử của Thánh Giáo Đình đã bị giết rồi! Mấy người nộp mạng đi!”

 

Hòa thượng Tanaka lúc này tức giận tới độ trợn tròn hai mắt, sát khí bừng bừng!

 

Mặc dù ông ta không phải là cậu chủ của thời kỳ Chiến Quốc, nhưng chiến lực tuyệt đối không yếu hơn mấy người Điền Văn. Hơn nữa đòn này của ông ta lại đánh vào lúc Điền Khải đang bị trọng thương, Điền Khải căn bản không kịp chống đỡ, lại phải hứng thêm một đòn nữa!

 

“Giết!”

 

Nghe nói em ruột của mình bị giết, Caseus hoàn toàn nổi điên rồi, Huyết Thập Tự lập tức phình to như núi, áp chế xuống, chỉ muốn nghiền nát Điền Khải ra thành thịt nhão!

 

Caseus ra tay cũng khiến cho mọi người đang có mặt lập tức bộc phát sát khí ngút trời!

 

Lần này, không chỉ có một mình Caseus mà ngay cả đám người tới xem trận chiến bên phía Thánh Giáo Đình cũng gia nhập vào chiến đoàn!

 

Ông lão mặc đồ trắng khi trước thậm chí còn xé bỏ bộ đồ trắng, tay cầm kiếm dài màu đồng thiếc, ông ta ngay lập tức phát động công kích với Tư Không Phàm – người tới để khuyên can!

 

Tư Không Phàm cũng hết sức kinh ngạc, vốn dĩ ông ta chỉ đề phòng có chuyện ngoài ý muốn nên mới đặc biệt tới bảo vệ cho mấy người Điền Văn, nhưng rõ ràng bởi vì sự gia nhập của ông ta đã trực tiếp vén lên bức màn của trận hỗn chiến!

 

“Thế tử của Thánh Giáo Đình bị giết rồi ư?”

 

Sau khi Điền Văn nghe thấy thông tin này thì cũng cảm thấy da đầu tê dại!

 

Nếu như không có người mất mạng vì chuyện này thì tất cả đều dễ nói, nhưng bên phía Thánh Giáo Đình đã có người chết, đây chính là mối thù máu!

 

Lúc này, Điền Văn thật sự chỉ muốn bắt được tên đầu sỏ đánh lén kia rồi băm vằm ra làm nghìn mảnh!

 

Thánh Giáo Đình không phải là thế lực mà nhà họ Khổng có thể kiểm soát, một khi chọc giận Thánh Giáo Đình thì ngay cả nhà họ Khổng cũng không bảo vệ nổi cho hắn, hơn nữa sẽ còn gây nên hoạ lớn cho đất Tề!

 

Dẫu sao Điền Văn cũng là cậu chủ của Điền Tề, xảy ra chuyện thì đối phương đương nhiên sẽ không bỏ qua cho đất Tề!

 

Bây giờ, bất cứ lời giải thích gì đều không có hiệu lực, bắt buộc phải nghĩ cách thoát thân mới được, nếu không thì hai anh em họ nhất định sẽ chết ở biển Sao Trời!

 

Điền Văn đã có ý nghĩ tháo chạy thì Điền Khải cũng không cam tâm mà lùi ra sau.

 

Ai cũng biết biển Sao Trời là phạm vi thế lực của Thánh Giáo Đình, chạy chậm một bước thì bên phía Thánh Giáo Đình có thể sẽ thẳng tay giết chết hai người họ khi cơn giận lên tới đỉnh điểm!

Đọc truyện chữ Full