TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4413

Từ đầu đến cuối Tiêu Chính Văn không nói một lời nào, vẫn nhàn nhã uống trà, dù thấy hòa thượng Tanaka đi đến chỗ mình, anh cũng không quan tâm, vẫn tự nhiên nhấp ngụm trà.

 

Đến khi hòa thượng Tanaka đi đến bên cạnh đình nghỉ mát, Tiêu Chính Văn mới lạnh lùng nói: “Ông nhớ những lời tôi đã nói trước khi đi khỏi thành Minh Nguyệt chứ?”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa ngẩng đầu lên nhìn hòa thượng Tanaka.

 

Hòa thượng Tanaka dừng bước, cảm nhận được một chút khác thường theo bản năng.

 

Sở dĩ ông ta chưa ra tay với Tiêu Chính Văn là muốn để Tiêu Chính Văn mất sạch mặt mũi trước mặt mọi người, sau đó dẫn Tiêu Chính Văn về Thánh Giáo Đình.

 

Nhưng lúc này vẻ mặt bình tĩnh của Tiêu Chính Văn và ánh mắt anh nhìn ông ta cũng vô cùng bình thản như thể không thèm để tâm đến ông ta.

 

Dù đám người Điền Văn cũng không dám khinh thường ông ta như thế.

 

Hơn nữa bây giờ Tiêu Chính Văn không chỉ đối mặt với một mình ông ta mà là cả nhà họ Khổng và hai cậu chủ của Điền Tề.

 

Cho dù có thế nào Tiêu Chính Văn cũng không thể bình chân như vại như vậy.

 

Nhất là ông ta nhìn thấy được sự tự tin tuyệt đối từ trong ánh mắt Tiêu Chính Văn, không hề sợ hãi, điểm này lại càng khác thường.

 

Nhưng ý nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu ông ta, ngay sau đó hòa thượng Tanaka sải bước đi thẳng đến đình nghỉ mát.

 

“Khoan đã!”

 

Đúng lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ trên trời, ngay sau đó một luồng sáng chiếu đến.

 

“Khoan hãy ra tay”.

 

Sau một tiếng gào lên, một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo giáo màu bạc, tóc xõa tung, cả người dính đầy máu bước đến.

 

“Caseus?”

 

Điền Văn ngờ vực nhìn Caseus, nhìn bộ dáng của gã chắc hẳn vừa trải qua một trận chiến lớn, hơn nữa còn bị thương không nhẹ.

 

“Xảy ra chuyện lớn rồi, thành Minh Nguyệt thất thủ rồi”.

 

Không hề nhìn thấy sự bình tĩnh nào trên gương mặt Caseus cả, thay vào đó chỉ có hoảng sợ và bất an.

 

Phía sau gã còn có bốn Giáo chủ áo đỏ đã bị thương nặng, đang thở hổn hển.

 

Cái gì?

 

Nghe Caseus nói thế, mọi người đều sững sờ.

 

Thành Minh Nguyệt thất thủ rồi?

 

“Caseus, cậu vừa nói gì?”

 

Hòa thượng Tanaka nghi ngờ nhìn Caseus.

“Thành Minh Nguyệt đã thất thủ rồi, hơn nữa âm khí ở đó rất nặng, nghe nói âm tào địa phủ sắp trồi lên mặt đất rồi.”

Caseus nghĩ đến mà sợ nói.

Nghe nói thế, đám người Điền văn sợ đến mức mặt mày trắng bệch.

Thành Minh Nguyệt đã bị âm phủ tấn công?

Đọc truyện chữ Full