TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4588

Chương 4588

 

Ánh mắt Trữ Toại Lương hiện lên vẻ lạnh lùng, hung ác, ngoan độc nhìn về phía Lý Khác.

 

Nếu đổi lại là quá khứ, với những chứng cứ mà Trữ Toại Lương thu thập được, Lý Thế Hải chắc chắn sẽ làm theo ý ông ta, nhốt Lý Khác vào đại lao, không hành quyết ngay mà sẽ giam giữ thời gian dài.

 

Đời trước Lý Khác trải qua vài mùa xuân trong đại lao, cuối cùng vẫn bị Lý Thế Hải chém đầu.

 

Mọi chuyện cũng chỉ là một góc thu nhỏ của Hoàng gia.

 

Người ta thường nói Hoàng tộc không có tình thân, mọi chuyện đều liên quan đến vận mệnh đất nước.

 

Thế nên dù đối mặt với tình thân cốt nhục, thủ đoạn của Đế Vương cũng cực kỳ tàn nhẫn.

 

Thậm chí cũng động một chút là giáng tội cho con trai ruột của mình, thậm chí là chém chết.

 

Cho vào đại lao là trừng phạt nhẹ nhất rồi.

 

Nếu không Lý Thế Hải cũng sẽ không truyền lại ngai vàng cho Lý Trị – người con không giống ông ta nhất, cuối cùng bị Võ Lan Anh giành lấy ngôi vị, thậm chí đổi quốc hiệu thành Đại Châu.

 

“Bệ hạ, trong đó chắc chắn có hiểu lầm, tôi thấy Tứ hoàng tử sẽ không có mưu đồ làm phản, ngược lại cậu ấy cầu phúc cho dân, giảm sưu thuế, tôi nghĩ chắc chắn Tứ hoàng tử chạm đến lợi ích của vài người nên mới bị vu oan”.

 

Nói rồi Lý Tịnh cũng bước ra quỳ xuống trước mặt Lý Thế Hải, tức giận nhìn Trữ Toại Lương và Thượng Quan Vô Kỵ.

 

Từ thời cổ đại, các học giả giỏi nhất trong việc cố ý lẫn lộn đúng sai, khẩu Phật tâm xà.

 

Lý Tịnh đã cực kỳ ghét mấy học giả trên triều đường này lắm rồi.

 

Bây giờ họ lại thông đồng với nhau hãm hại Lý Khác, không chỉ là Lý Tịnh mà ngay cả mấy người Quân Tập cũng nghẹn một bụng tức, nếu không phải đang ở triều đường thì mấy người họ đã đánh nhau rồi.

 

“Chuyện này rất nghiêm trọng, Khác Nhi, con có gì muốn nói?”

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn nhìn về phía Lý Khác đang lộ vẻ hoảng sợ ở bên dưới.

 

Sở dĩ Lý Thế Hải canh cánh trong lòng chuyện này là vì năm đó ông ta không cho Lý Khác cơ hội giải thích đã giao chuyện này cho đám người Trữ Toại Lương điều tra xử lý.

 

Trữ Toại Lương thông qua các học giả Thục Địa giả mạo rất nhiều chứng cứ phạm tội mưu đồ phản nước của Lý Khác, khiến cậu ta thành người có tội.

 

Thậm chí sau đó còn có người lật án của Lý Khác lại cũng không thể làm gì được.

 

Nhưng đến khi Lý Thế Hải đến tuổi xế chiều mới nhận ra bản thân bị người có ý đồ xấu che mờ mắt.

 

Dù sao Lý Khác vừa đến Thục Địa chưa được ba năm, có thể có được bao nhiêu người tin cậy, có thể thu phục được bao nhiêu người?

 

Nhưng chứng cứ mà đám người Trữ Toại Lương cung cấp năm đó có rất nhiều sơ hở, một đứa bé mười bốn tuổi làm gì có mưu đồ cẩn thận như thế?

 

“Phụ hoàng, con chưa từng nghĩ đến việc giành lấy giang sơn của phụ hoàng, mà là tự mình thấy người dân Thục Địa cơ cực nên mới không đành lòng chèn ép họ”.

 

“Học giả và quan chức địa phương thông đồng với nhau ban lệnh người tri thức được miễn thuế, mà mấy sưu thuế này lại do người dân gánh chịu”.

 

“Thậm chí còn có người đề nghị triều đình cứ mười hộ nông dân sẽ nuôi một nhà người tri thức, lẽ nào hai thánh nhân Khổng Mạnh đã truyền dạy người đời sau thế sao? Chưa nói đến đạo đức, thậm chí họ không có giới hạn của một con người”.

 

“Quả thật quá quắt, vô liêm sỉ”.

Đọc truyện chữ Full