TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4606

Chương 4606

 

Rất rõ ràng, trưởng lão Thanh Dương đang đợi Tiêu Chính Văn tới ứng chiến, mặc dù Tiêu Chính Văn chỉ là một kẻ tiểu bối nhưng tới được đẳng cấp của trưởng lão Thanh Dương, dù chỉ đối diện với một đứa trẻ ba tuổi thì cũng tuyệt đối sẽ không có chút lơ là nào!

 

Ông ta có thể đi được tới ngày hôm nay chính là nhờ sự thận trọng từ cái nhỏ nhất, nếu không thì mấy nghìn năm trước, vô số kẻ có tư chất và thiên tư mạnh hơn ông ta rất nhiều, thế nhưng tới cuối cùng thì bọn họ đều trở thành quá khứ!

 

Vậy nên, ông ta tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm nhỏ nhặt như khinh thường đối thủ!

 

Trước mỗi lần ứng chiến với đối thủ, trưởng lão Thanh Dương đều sẽ điều chỉnh tinh – khí – thần của bản thân tới trạng thái đỉnh cao. Chuyện này không liên quan gì với sự mạnh yếu của đối thủ, chỉ là tới được đẳng cấp như ông ta thì đã nuôi dưỡng được thói quen hết sức xem trọng bất cứ đối thủ nào.

 

Sau khi mặt trời vừa xuống núi, xung quanh lăng Thiên Tử cũng xảy ra những biến hoá cực lớn!

 

Khi xung quanh dâng lên màn sương dày đặc, một thân ảnh màu trắng cũng theo đó xuất hiện bên trong màn sương.

 

“Xem ra ông quả nhiên cũng có chút thủ đoạn, tử khí xung quanh lăng Thiên Tử này không ai có thể hoà hợp được, nhưng nó lại cho phép ông sử dụng, chả trách ông có thể ở lại Thiên Cảnh cấp một cả nghìn năm!”

 

Một giọng nói lạnh lùng truyền tới, bóng dáng của ông lão mặc đồ trắng cũng ngày càng rõ nét hơn.

 

Dù là khí tức hay là cảnh giới của ông lão mặc đồ trắng thì rõ ràng đều mạnh hơn trưởng lão Thanh Dương một bậc!

 

“Cao thủ của nhà họ Doanh đích thân tới chắc không phải là để xu nịnh tôi đâu nhỉ?”

 

Mặc dù đối phương rõ ràng có thực lực mạnh hơn ông ta, thế nhưng giọng điệu của trưởng lão Thanh Lăng vẫn lạnh như băng.

 

“Tiêu Chính Văn chỉ là một kẻ đời sau, không đáng để ông đích thân ra tay, theo tôi thấy, trận chiến ngày hôm nay nên dừng lại ở đây thôi!”, ông lão bình thản lên tiếng.

 

Ông lão không phải đang thương lượng với trưởng lão Thanh Dương mà đang dùng giọng điệu ra lệnh để bắt ông ta huỷ bỏ trận quyết đấu!

 

“Quả nhiên giao tình giữa nhà họ Doanh và Tiêu Chính Văn không hề tầm thường! Chỉ là không biết nhà họ Doanh ông tại sao lại muốn bảo vệ cho Tiêu Chính Văn?”, trưởng lão Thanh Dương lạnh lùng hỏi.

 

“Không phải là muốn bảo vệ cậu ta mà là tình thế bên phía thành Minh Nguyệt đã hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát rồi, tôi tin rằng ông cũng cảm nhận được, một lượng lớn âm binh đã xuất hiện bên trong thành Minh Nguyệt!”

 

Ông lão mặc đồ trắng trầm giọng nói.

 

“Âm binh? Chuyện đó thì có liên quan gì với Tiêu Chính Văn? Theo tôi thấy, mấy người đang lo lắng Tiêu Chính Văn sẽ chết trong tay tôi phải không? Nhà họ Doanh mấy người không có quan hệ gì với Tiêu Chính Văn, muốn bảo vệ cậu ta chắc chắn là vì đang có mưu đồ gì!”

 

Trưởng lão Thanh Dương cười lạnh lùng nói.

 

“Đúng, nhưng cũng không đúng hoàn toàn! Tôi không phủ nhận là thiếu chủ đặt kỳ vọng rất cao đối với người này, Tiêu Chính Văn chung quy cũng chỉ là một kẻ đời sau, sao có thể so với ông được!”

 

“Coi như vì lòng hiếu kỳ của thiếu chủ nhà chúng tôi, trận chiến này chắc chắn không thể tiếp tục!”, ông lão mặc đồ trắng nói với giọng ra lệnh.

 

Đọc truyện chữ Full