Chương 470
Tả Xuân Thu híp mắt: “Nhà họ Tô!”
“Gia chủ, cậu ba nhà họ Tô cũng chết rồi, lúc này nhà họ Tô cũng đang điều tra hung thủ, nghe nói cũng là tên Lưu Tiểu Đao đó, chuyện này có uẩn khúc”
“Uẩn khúc?”
Tả Xuân Thu cười lạnh, “Tao không quan tâm uẩn khúc gì, càng không cần biết nhà họ Tô kia đang diễn vở kịch gj, người giết con ai tao là nhà họ Tô hân, món nợ này phải tính!” ⁄ đÀ “Muốn dùng mạng của đứa con trai phế vật đó để đối mạng của con trai tao? Tô Bác Văn hắn nằm mơi”
Tả Xuân Thu rất rõ nhà họ Tô bây giờ đang tính tiến thêm một bước áp chế hai nhà Tả – Cao, gần đây nhiều lần đến các gia tộc lớn phương Bắc tìm kiếm sự che chở lớn hơn.
Những chuyện này không lẽ Tô Bác Văn hắn cảm thấy bản thân có thể che giấu được?
“Bắt người lại, đừng để người nhà họ Tô diệt khẩu trước”
“Vâng! Gia chủ, tôi chác chán bát được người, điều tra rõ việc này!”
Thuộc hạ chắp tay một cái, lập tức chạy ra ngoài.
Tả Xuân Thu đứng đó nhìn thi thể của Tả Tư Triết, khẽ ngẩng đầu, khóe mắt đầy tràn đầy sát khí!
“Nhịn không nổi, muốn ra tay rồi sao, Tô Bác Văn, trăm năm trước gia tộc của chúng ta chính là đối thủ, đến bây giờ ông vẫn không phục đúng không?”
Tả Xuân Thu cười lạnh, “Nếu ông muốn ra tay vậy đừng.
trách tôi không khách khí!”
Ông sẽ không tin nhà họ Tô, dù Tô Minh Toàn cũng chết rồi nhưng thằng vô dụng đó chết thì chết thôi, đối với nhà họ Tô không có ảnh hưởng gì chứ?
Dùng một đứa con trai vô dụng của mình để gây rắc rối?
Tô Bác Văn ngược lại không tiế!
c Ba gia tộc lớn của Thành Hải này, cuối cùng chỉ có một có thể đứng đầu, trở thành gia tộc lớn nhìn xuống cả Thành Hải, họ đều đã chuẩn bị rất nhiều năm, cố gắng rất nhiều năm, bây giờ xem ra đã đến lúc phân cao thấp rồi.
Lúc này cả Thành Hải đều chìm trong không khí kìm nén.
Hai đứa con trai nhỏ nhất của hai nhà Tô – Tả đều chết oan trong cùng một đêm!
Điều này khiến rất nhiều người bất giác lo lắng, Thành Hải sắp có một trận giông bão lớn!
Tất cả đều đang tìm Lưu Tiểu Đao, chỉ cần bắt được Lưu Tiểu Đao hỏi ra rốt cuộc ai là người đứng sau chỉ huy, sau đó chắc chắn sẽ là một trận chiến lớn rất khủng bố.
nhà họ Tô và nhà họ Tả đã bát đầu thu hẹp sản nghiệp của bản thân, rất hiển nhiên là đang chuẩn bị cho chiến đấu, ăn ý đến khiến người khác nổi da gà, dường như không có chỗ để nói chuyện.
Điều này khiến người khác có chút không thể hiểu được.
Bên ngoài biến động bất ngờ, sát khí kháp nơi.
Mà ở chỗ của Giang Ninh lại yên tĩnh như nước, nhàn nhã mà nhẹ nhõm.
“Nhà họ Tô và nhà họ Tả đến nói chuyện cũng không nói, càng không hỏi một câu, tự phái rất nhiều người đi đuổi bắt Lưu Tiểu Đao, một khi bắt được thì không cần biết Lưu Tiểu Đao khai ra ai đều dẫn đến một trận giông bão.
lớn”
Hoàng Ngọc Minh nói, “Đại ca, Lưu Tiểu Đao đó, sợ là sẽ nói rằng hán là người của Đông Hải ta”
Suy đoán của anh là như vậy, Lưu Tiểu Đao chắc chắn sẽ dẫn lửa lên đầu Giang Ninh, khiến Thành Hải này trở nên ngày càng hỗn loạn!
“Chưa chắc”
Giang Ninh ngược lại nhàn nhạt nói, “Cậu nói, bây giờ hai nhà Tô – Tả đều đang vì trở thành gia tộc đệ nhất của Thành Hải mà chuẩn bị ra tay, họ chỉ thiếu một ngòi nổ mà thôi”
“Dù không có chuyện này thì họ sớm muộn cũng sẽ ra tay, hơn nữa người chết đều là người vô dụng nhất trong nhà họ, cậu thật sự cho rằng họ sẽ để ý?”
Đây chẳng qua chỉ là cái cớ mà thôi!
“ý của đại ca là ngọn lửa này tạm thời sẽ không đốt lên đầu chúng †a?”
“Bây giờ hoảng nhất là nhà họ Cao”
Giang Ninh nói.
Đêm khuya của Thành Hải dường như không còn xa hoa đồi trụy và ăn chơi trác táng như ngày thường.
Hoàn toàn bị bao trùm trong không khí xơ xác tiêu điều!
Dường như trong không khí cũng mang theo sát khí khủng bố toát ra từng trận lạnh lẽo!
Giang Ninh đứng trên tầng cao, nhìn xuống phương xa, khóe miệng nâng lên ý cười, dường như hán đã nhìn thấy Lưu Tiểu Đao rồi.
Lưu Tiểu Đao lúc này đang hoảng loạn trốn chạy!