Chương 472
Tả Thiên ngẩng đầu nhìn một cái, hừ một tiếng: “Không ngờ lão già như ông cũng đến rồi”
“Lưu Tiểu Đao này giết Tả Tư Triết nhà tôi, tôi muốn mang hắn đi, có vấn đề gì sao?”
Ông nhìn bóng người từ trong bóng tối bước ra, không chút khách khí nói, “Hay là nói tiểu tử này do nhà họ Tô sai khiến? Các người muốn mang về diệt khẩu?”
Lời vừa dứt thì ngưổi của nhà họ/Tả lập tức bao vây bưu Tiểu Đao, tránh bị người nhà họ Tô diệt khẩu! = “Hừ, Lưu Tiểu Đao giết cậu ba nhà họ Tô – Tô Minh Toàn, phản bội nhà họ Tô tôi, tôi phải mang tên tội đồ này về nghiêm khác thẩm vấn!”
‘Tô Bác Vũ đi ra ngoài, khí chất không hề yếu hơn Tả Thiên.
Hai người đều muốn giành Lưu Tiểu Đao.
“Soạt soạt soạt —”
Trong chớp mắt hai nhà đứng song song nhau, không khí lập tức trở nên căng thẳng, chỉ cần có người ra tay.
thì sẽ trở thành một trận tàn sát kịch liệt.
“Chắc chắn nhà họ Tả tôi phải có được Lưu Tiểu Đao”
Tả Thiên không khách khí nói, “Nếu nhà họ Tô không.
muốn để người khác hiểu lầm thì ngoan ngoãn tránh xa ra thì sẽ tốt hơn đấy”
Nhà họ Tô muốn mang Lưu Tiểu Đao đi, đây hiển nhiên là đang chột dạ, chuyện này cũng sẽ hoàn toàn thay đổi.
“Không gì đáng để hiểu lầm cả”
Tô Bác Vũ lắc đầu, “Cái chết của người nhà họ Tả mấy người không liên quan đến nhà họ Tô”
“Vừa nãy ông nói Lưu Tiểu Đao này là người của nhà họ Tô, sao bây giờ lại nói không liên quan đến nhà họ Tô?
Nếu không liên quan đến nhà họ Tô ông thì Lưu Tiểu Đao này có liên quan gì đến các người”
“Hắn đã giết Tô Minh Toàn!”
Hai lão già nhìn nhau, thần sắc lạnh lùng, sát khí trong không khí cũng trở nên đầy lạnh lẽo.
Lưu Tiểu Đao nhìn hai người đấu đá lẫn nhau thì lạnh lùng cười.
Hắn biết hán chắc chán phải chết, nhưng trước khi chết có thể khiến hai cao thủ mạnh nhất của hai gia tộc lớn đến tranh giành thế này thì cũng có thể nói là chết cũng không tiếc.
“Người đâu! Mang Lưu Tiểu Đao về nhà họ Tải”
“Người đâu! Ai dám giành Lưu Tiểu Đao đi, giết không that”
Giương cung bạt kiếm!
Không khí ngày càng căng thẳng, người của hai bên đã sẵn sàng ra tay.
Chỉ cần Tả Thiên và Tô Bác Vũ có một người ra lệnh thì họ sẽ ra tay không chút do dự.
Tả Thiên và Tô Bác Vũ nhìn như mười giây cũng có, đột nhiên Tả Thiên bật cười.
“Nếu cả tôi và ông đều muốn có Lưu Tiểu Đao, đều muốn từ miệng hán biết được ai sai khiến hắn giết người, không ngại cùng thẩm vấn hán ở trước mặt hai nhà luôn”
Hắn cười lạnh một tiếng nói, “Nếu nhà họ Tô đã nói không thẹn với lòng, vậy chắc sẽ không sợ đâu nhỉ?”
Tô Bác Vũ hừ một tiếng: “Có gì phải sợ, tốt nhất ông nên cầu mong chuyện này không liên quan đến nhà họ Tả, nếu không dù Tô Bác Vũ tôi có máu chảy đầy năm bước.
chân cũng phải san bằng nhà họ Tải”
Sát ý dâng trào không chút che giấu!
Hai người không ai nhường ai, đều muốn mang Lưu Tiểu Đao đi nhưng Lưu Tiểu Đao chỉ có một, cũng không thể chia hắn làm đôi, mỗi người mang về một nửa về được.
Nhà họ Tả sẽ nghi ngờ Lưu Tiểu Đao bị nhà họ Tô sai khiến đi giết Tả Tư Triết, mà nhà họ Tô nghi ngờ người nhà họ Tả mua chuộc Lưu Tiểu Đao giết Tô Minh Toàn.
Hai bên nghi ngờ nhau, ai cũng không tin ai càng không thể nào nhường tên hung thủ Lưu Tiểu Đao này ra.
“Cạch cạch cạch!”
Người của hai bên lập tức đứng thành hai hàng, lúc này đều đang nhìn chằm chằm đối phương, đề phòng đối thủ đột nhiên chơi dơ.
Mà có cao thủ như Tả Thiên và Tô Bác Vũ ở đây, những.
người khác không dám manh động.
“Ông hỏi trước hay tôi hỏi trước?”
Tả Thiên nhìn Tô Bác Vũ một cái, hừ một tiếng.
“Nếu người do ông bắt trước thì ông hỏi trước cũng không sao”
Tô Bác Văn cười lạnh nói.
Tả Thiên đi đến trước mặt Lưu Tiểu Đao rồi cúi đầu nhìn hắn, ánh mắt như chim ưng đó nhìn đến tim Lưu Tiểu Đao đập mạnh.
Hắn cười lớn để bớt sợ hãi, trước sau gì cũng chết, có thể giết hai thiếu gia của nhà họ Tô và nhà họ Tả, ở Thành Hải này cũng không tìm được người thứ hai đâu!
“Muốn hỏi ai sai khiến tôi?”
Lưu Tiểu Đao cắn răng, “Ông tưởng tôi sẽ tùy tiện phản bội người đứng sau tôi sao? Tôi… a!”