TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 774

Chương 774:

 

Đây là sự việc đáng sợ thế nào?

 

Chỉ là mặc kệ có bao nhiêu người tham gia, với một đôi tay thép của Giang Ninh thì đều có thể đè bẹp bọn họ!

 

Chuyện của các dòng họ quyền thế đã có Tống Tiểu Vũ đi làm, Giang Ninh không quan tâm quá trình, anh chỉ muốn nhìn thấy kết quả.

 

Mà kế hoạch của Lâm thị ở phía bắc cuối cùng đã bắt đầu từng bước.

 

Lâm Vũ Chân muốn đến đây.

 

Giang Ninh sốt sắng chờ đợi đã lâu.

 

Mấy ngày nay không thể ở bên Lâm Vũ Chân Giang Ninh vừa tự trách lại vừa mong nhớ.

 

Mỗi ngày chỉ có thể tranh thủ từng giây từng phút thời gian rảnh để nói chuyện trong điện thoại giải tỏa nỗi khổ tương tư, nhưng cũng làm cho anh càng muốn gặp Lâm Vũ Chân hơn.

 

“Nhìn bộ dạng anh cả hình như đang sung sướng lắm”

 

Lão Lục đứng từ đắng xa nhìn về phía Giang Ninh, cậu ta liếc mắt một cái rồi thấp giọng nói: “Chưa bao giờ thấy qua bộ dạng này của anh cả”

 

 

xuống máy bay, tôi đã sai người đi đón rồi”

 

Lý Đông để điện thoại xuống, xác nhận kỹ hành trình của Lâm Vũ Chân.

 

“Không cần, để tôi tự đi đón”

 

Giang Ninh đứng lên, anh Cẩu lập tức đi theo, mặc kệ lão Ngũ và lão Lục đang lao vào quần nhau, hai cái thẳng ngây thơ, chẳng lẽ đều không hiểu sao, nhỏ thì nhỏ, quan trọng là kỹ thuật chứ?

 

Anh Gẩu lái xe đưa Giang Ninh đi, hai người đi thẳng đến sân bay đón Lâm Vũ Chân.

 

Mà cùng lúc đó.

 

Trên chuyến bay đã thông báo trước cho Giang Ninh, Lâm Vũ Chân đang tựa vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Trong đầu cô vẫn là cuộc điện thoại Long Linh Nhi gọi cho cô trước khi lên máy bay.

 

“Nếu cô không muốn hại chết Giang Ninh thì tìm tôi”

 

Hại chết Giang Ninh sao?

 

Lâm Vũ Chân hoảng sợ, không ngừng lo lắng.

 

C€oi như là cô có chết hay phải chịu tra tấn khủng khiếp thế nào thì cô cũng không muốn Giang Ninh bị tổn thương, Bây giờ cô đã coi Giang Ninh như một phần mạng sống của mình, làm sao có thể chấp nhận mất đi anh?

 

“Tổng giám đốc Lâm, một giờ nữa máy bay sẽ hạ cánh, chị đừng có gấp nha”

 

Thư ký Tiểu Triệu còn tưởng rắng Lâm Vũ Chân đang sốt ruột, muốn sớm nhìn thấy Giang Ninh: “Chắc chắn anh Ninh đã ra sân bay chờ chị rồi”

 

“Tiểu Triệu, tôi không muốn đi gặp Giang Ninh luôn bây giờ, tôi muốn đi một chỗ khác trước”

 

Lâm Vũ Chân mở miệng, dừng lại rồi tiếp tục nói: “Không cần nói cho Giang Ninh biết”

 

Tiểu Triệu ngây người mất một lúc, Lâm Vũ Chân không đi gặp Giang Ninh sao?

 

Nhưng cô ấy biết rất rõ, Lâm Vũ Chân mong chờ ngày này đã rất lâu rồi, mỗi ngày cô đều cố gắng liều mạng làm việc chính vì có thể đến Bắc Phương sớm một chút để gặp mặt Giang Ninh.

 

Làm sao mà bây giờ lại muốn đi chỗ khác, lại còn không cho cô ấy nói với Giang Ninh?

 

“Tổng giám đốc Lâm…”

 

“Tiếu Triệu, cô đừng hỏi gì cả”

 

Lâm Vũ Chân lắc đầu: “Cô cứ làm theo ý tôi là được rồi”

Đọc truyện chữ Full