Chương 806:
Xin lỗi cả nhà vì nội dung trùng lặp, cám ơn bạn đã nhắc nhở bên mình! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ!
“Các người làm như vậy, là sẽ trả giá lớn! Còn không mau thả chúng tôi ra!”
“Chúng tôi không có liên quan gì, không phải chúng tôi làm!”
Mười mấy người đều nói chính mình vô tội, không ai thừa nhận, chẳng sợ bị Giang Ninh tự tay bắt lấy, hàng giả chính là từ nơi này của bọn họ bán ra.
Giang Ninh ngồi ở bên kia, nhìn lướt qua: “Tôi không có nhiều thời gian cùng các người lãng phí như vậy, hàng giả chính là từ trong tiệm của các người bán ra, nói cùng các người không liên quan tôi không tin.” Anh quay đầu: “A cẩu, các cậu tin không?”
Anh Cẩu lắc đầu, cười lạnh: “Các người tốt nhất thành thật nhận lỗi, tất cả những hàng giả này là từ đâu mà tới, nếu không, không chỉ là không có cách bán đi, ngay cả mạng cũng sẽ không còn!”
Lúc trước những người này vì bắt được tư cách làm đại lý bán sản phẩm mới của Lâm thị, chính là so với ai khác cũng tích cực hơn, hiện tại nghĩ đến bọn họ căn bản là không có lòng tốt!
Giang Ninh đã từng nói qua, làm người làm việc, cần phải nhớ lấy đức thu phục người, nhưng đối với những người không có phẩm chất tốt này, không cần giảng đạo lý với bọn họ.
Năm đấm so với cái gì cũng dùng tốt hơn!
“Thật sự cùng chúng tôi không liên quan, chính chúng tôi cũng không biết!”
“Đúng vậy, hàng giả từ nơi nào tới, chúng tôi thật sự không biết, giống như đột nhiên xuất hiện vậy”
“Nói không chừng có lẽ chính là bên trong Lâm Thị tự mình xảy ra vấn đề”. Mười mấy người đều còn đang giảo biện.
Bọn họ căn bản không nghĩ tới, chính mình sẽ bị Giang Ninh điều tra ra, bọn họ làm kín đáo được như vậy, bán đi được nhiều sản phẩm như vậy, cho dù có vấn đề, chờ đến khi người khác phát hiện ra, cũng sẽ không biết là bọn họ bán ra.
Nhưng Giang Ninh lại dễ dàng theo dõi bọn họ!
“Gâu! Gâu!”
Lão Ngũ dắt hai con chó tiến vào, con chó săn cao lớn uy mãnh, ánh mắt kia cực kỳ hung ác!
Nước dãi từ răng nanh trong miệng nhỏ giọt xuống, đáng sợ tới mức người bên trong lồng sắt, một đám kinh sợ la lên.
“Anh muốn làm gì? Anh muốn làm cái gì với chúng tôi?”
“Đừng có mà xẵng bậy! Sẽ xảy ra án mạng đấy!”
“Thả chúng tôi ra! Mau thả chúng tôi ra!”
Mười mấy người đập vào lồng sắt, cơ hồ như muốn khóc.
Giang Ninh không nói chuyện, chỉ gật gật đầu, Lão Ngũ lập tức nắm hai con chó, đi đến trước lồng sắt, hành động chuẩn bị mở cửa lồng sắt ra.
Làm cho mười mấy người kia càng kinh sợ tới mức hồn phi phách tán!
“Chó này, giống như có bệnh dại thì phải” Giang Ninh quay đầu, nhàn nhạt nói: “Chúc mọi người may
mắn nhé! Cùng nó chơi vui vẻ.” Cửa lồng sắt mở ra!
Hai con đẩu ngưu khuyển hung dữ ra sức lao vào, thiếu chút nữa làm Lão Ngũ kéo lại không được, xích sắt rung động mạnh mẽ.
“Gâu! Gâu!”
Thanh âm gào rống, làm cho sắc mặt mười mấy người trắng bệch, toàn bộ lui về phía sau đến nơi có khoảng cách xa cửa sắt nhất.
Nhưng nếu như hai con chó kia vọt vào, bọn họ căn bản là không có nơi trốn!
“Tha mạng! Tha mạng!”
Liền tính nếu như không bị hai con chó hung ác này cắn chết, vạn nhất nhiễm bệnh chó dại, cũng không nghỉ ngờ là chắc chắn phải chết!
Ai còn có thể nhịn được chứ?
Bọn họ chỉ cảm thấy, Giang Ninh trước mắt này, căn bản chính là ác mat Như thế nào lại đáng sợ như thế!
“Này, đây không phải là những gì tôi muốn nghe” Giang Ninh vung tay lên, Lão Ngũ lập tức buông một bàn tay ra, một con chó la lên một tiếng, trực tiếp vọt vào lồng sắt, lộ ra răng nanh bén nhọn.
“A!”