TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 1413

Chương 1413: Anh nói bao nhiêu

 

Với câu nói này, Anh Cẩu và những người khác không khỏi lắc đầu ngao ngán, thậm chí còn muốn lao lên bóp chết lão Ngũ.

 

Đặc biệt là lão Lục, có một loại cảm giác đột ngột thất tình.

 

“Được rồi, võ sĩ cũng cần phụ nữ. Nếu như kết hôn, tôi đều sắp xếp cho các người, nhưng điều kiện tiên quyết là, trước tiên có thể tìm được đối tượng” Giang Ninh liếc mắt nhìn mọi người, “Trong nhóm những cô gái làm việc ở tập đoàn nhà họ Lâm không ít, các người cũng có thể thử xem” Nói xong, anh liền ngừng nói.

 

Trong số những người này, ngoài một số người đã kết hôn, một số người khác thì vẫn còn độc thân.

 

Anh không có thời gian để làm mối cho những người anh em này.

 

Giang Ninh đứng dậy, không quan tâm đến họ, đi vào phòng làm việc của khách sạn, Lâm Vũ Chân vẫn đang thảo luận một số chỉ tiết với một số người phụ trách.

 

Nhìn thấy Giang Ninh đi vào, mấy người phụ trách cũng không chào hỏi, vì đang lo lắng. Lâm Vũ Chân nói: “Hướng Cao đã tiếp cận Phòng Thương mại. Với sự hỗ trợ của Phòng Thương mại Hoa Minh, mọi việc sế dễ dàng hơn”

 

“Chờ chi nhánh được thành lập, sản phẩm có thể được quảng bá”

 

“Ngành công nghiệp làm đẹp, đây mới chỉ là bước đầu tiên của chúng ta để vào thị trường nước ngoài. Quy mô hiện tại của tập đoàn Lâm Thị, tôi nghĩ mọi người đều biết, từng bước một, Tôi tin rằng chúng ta có thể làm được!”

 

“Vâng!” Những người ở đây đều rất phấn khích.

 

Lâm Vũ Chân và những người khác tiếp tục thảo luận chỉ tiết, phấn đấu để có được khởi đầu tốt ngay từ đầu, Giang Ninh không quấy rầy họ, yên lặng ngồi ở đó chờ đợi.

 

Cùng lúc đó, Hướng Cao đến trụ sở của Phòng Thương mại Hoa Minh.

 

Trong nhiều năm, các doanh nhân trong nước đã ra nước ngoài để xin trợ giúp từ Phòng Thương mại Hoa Minh, và nó đã trở thành tiền lệ không thể thiếu.

 

Nếu không có sự bảo vệ của Phòng Thương mại Hoa Minh, việc kinh doanh ở nước ngoài một cách yên tâm là điều vô cùng khó khăn.

 

Không chỉ các thế lực ở nước ngoài thỉnh thoảng sẽ khiêu khích, làm nhục và yêu cầu gây rắc rối mà ngay cả bản thân Phòng Thương mại Hoa Minh cũng muốn đè ép một chút.

 

Hướng Cao đã làm việc cho nhà họ Bảo nhiều năm như vậy, và ông ta cũng đương nhiên biết điều này, nhà họ Bảo trước đây cũng là một trong những thành phần của Phòng Thương mại Hoa Minh.

 

Tại trụ sở của Phòng Thương mại Hoa Minh, Hướng Cao ở khu vực chờ và ông ta đợi cả tiếng đồng hồ trước khi có người gọi tên vào trong.

 

Hướng Cao không có nóng nảy, trên mặt tràn đầy nụ cười, trông rất hiền lành.

 

Bước vào phòng làm việc, những người ngồi bên trong cũng là những gương mặt phương Đông.

 

“Xin chào” Hướng Cao bước tới, đưa tay ra, định bắt tay với anh ta, nhưng người đàn ông chỉ ngồi đó và không có ý đứng dậy chút nào, thậm chí anh ta còn không muốn đưa tay ra…

 

Có chút xấu hổ khi thấy như vậy, tay của Hướng Cao cũng bỏ xuống.

 

“Gia tộc nào trong nước, doanh nghiệp nào, là gia tộc đại họ Phương Bắc sao?”

 

“Haha, không” Khéo mắt Hướng Cao giật giật, ông ta cũng rút tay về, “Là một doanh nghiệp ở thành phố Đông Hải, tỉnh Thiên Hải, Tập đoàn Lâm Thị” Ông ta vừa ngồi xuống, người đàn ông trực tiếp ngẩng đầu lên và quát lên:”Ngồi cái gì? Đứng lên!” Hướng Cao đột nhiên xấu hổ.

 

“Cái gì họ Lâm? Thành phố Đông Hải? Chỉ là một thành phố cấp tỉnh ngay cả gia tộc lớn cũng không phải, giá trị thị trường sợ là không có bao nhiêu, các người như vậy, còn nghĩ đến ở nước ngoài phát triển, là chưa thấy công ty anh đóng cửa quá chậm sao?” Anh ta hít sâu một hơi, đối với Hướng Cao cảm thấy có chút bực mình.

 

Giá trị thị trường của Lâm Thị có bị đóng cửa sao?

Đọc truyện chữ Full