TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 1795

Chương 1795:

Nhưng giờ phút này, Giang Ninh mới là người không để bọn họ vào mắt.

Nói giết, liền dám giết!

Hết lân này tới lân khác, Giang Ninh còn mạnh hơn đến đáng sợ.

“Ông Đàm”

Giang Ninh quay đầu lại liếc nhìn Đàm Hưng: “Bọn họ tới đây thách thức, là muốn cái gì?”

“Bọn họ muốn quyền phổ”

Giang Ninh nhẹ gật đầu.

“Quyền phổ đang ở chỗ tôi đây này, có bản lĩnh, các người cứ tới lấy”

“Cưồng vọng!”

Trưởng lão gia tộc Hoàng Phủ không thế nhịn được nữa, ngón tay chỉ vào Giang Ninh: “Hôm nay cho dù có phải chết tại Đông Hải đi chăng nữa, tôi cũng phải dạy dỗ cậu!”

Ämầm.

Một tiếng nổ lớn, đến cả sàn nhà cũng phải run lên một trậ Cả người trưởng lão nhà Hoàng Phủ cũng như một mũi tên bản ra ngoài!

“Đùng!”

Không đợi những người khác kịp phản ứng, ông ta lại bay ngược về, đập xuống đất, lật ra lăn lộn mấy vòng, hoa râm râu ria, đều trở nên lộn xộn không chịu nổi, vô cùng chật vật Mà Giang Ninh, vẫn như cũ đứng ở chỗ kia, hai tay chấp sau lưng, nhìn chảm châm trưởng lão nhà Hoàng Phủ mặt mũi đang tràn đầy sợ hãi “Các người hay là cùng lên đi”

Anh chầm chậm nói: “Tôi không muốn lãng phí thời gian”

Tất cả mọi người, chỉ cảm thấy trái tim của mình đập nhanh đến nổi như muốn bay ra ngoài.

Giang Ninh… Sao có thể mạnh đến như vậy!

Mấy trưởng lão nhà khác nhìn trưởng lão nhà Hoàng Phủ một cái, thấy ông ta lắc đầu, trái tim bỗng nhiên rơi xuống đáy cốc.

Bọn họ biết, vốn là trưởng lão nhà Hoàng Phủ đang hoài ngh, có phải là Phương Uy và Giang Ninh đang cố ý giật dây, cố ý thua Giang Ninh, cho. Tải app truyện hola để đọc nhiều hơn nhé!

nên ông ta mới lên thử.

Nhưng mà lần thử này phải trả giá rất lớn, chính là đoạn mất hai cây xương ngực!

Một quyền khi nãy… Thậm chí ông ta còn chưa kịp nhìn thấy rõ rằng Giang Ninh đã đánh ra như thế nào, khí quyền cực mạnh đã trực tiếp xuyên qua cơ thể, đánh gãy hai cây xương ngực của ông ta Nếu không phải Giang Ninh đã nương tay thì thứ bị đánh vỡ chính là trái tim của ông tai Trong giờ phút này, ông ta nghiễm nhiên đã trở thành một người chết!

Không ai dám động.

Tư Mã Hãng bị phế, Phương Uy bị đánh bại bởi một chiêu, đến cả trưởng lão nhà Hoàng Phủ muốn thử nghiệm cũng phải trả giá lớn bảng hai cây xương ngực, ai còn dám không phục?

Bọn họ chính là những cao thủ của gia tộc ẩn thế đó!

Người của võ quán Cực Đạo, mỗi người đều hưng phấn không thôi, sắc mặt đỏ lên, máu huyết toàn thân như tuôn trào, nằm thật chặt nắm đấm, không ít người, thậm chí đến cả hốc mắt cũng đỏ lên, kém chút nhịn không được khóc lên.

Nhất là bọn người Đàm Hưng.

Đã bao nhiêu năm?

Đã bao nhiêu năm rồi!

Dòng họ lánh đời trong truyền thuyết vẫn luôn cứ kiêu ngạo như vậy, không coi ai ra gì, nhưng hôm nay thì sao?

Ở trước mặt Giang Ninh, bây giờ đến cả phản kháng bọn họ cũng không dám!

Cái loại cảm giác này, không có cách nào dùng lời nói mà hình dung được.

Bọn họ thậm chí còn không biết, làm như thế nào biểu đạt mình tâm tình của mình vào giờ khắc này.

Giang Ninh đứng ở nơi đó, cho phép cái gọi là Dòng họ lánh đời trưởng lão liên thủ, cùng tiến lên!

Nhưng ai dám động?

Căn bản là không có người nào dám động!

Đọc truyện chữ Full